Qua vài ngày, thời tiết bắt đầu trở nên đẹp hơn, trong nhà của Feston cũng có thay đổi.
Thay đổi rõ ràng nhất là về nhân khẩu, thiếu mất hai người khách, đương nhiên thỉnh thoảng cũng có khách đến nhà.
Cứ cách vài ngày sẽ có bác sĩ đến khám bệnh, mặc kệ đứng trên phương diện nào thì thân phận hiện tại của Phong Triển Nặc cần một chút bí mật, nếu thường xuyên đến bệnh viện sẽ rất dễ gây chú ý, cho nên Feston mời bác sĩ riêng đến nhà.
Trị liệu cần thời gian, nhưng tình huống của Phong Triển Nặc xem như không tệ, thần kinh có chức năng tự mình khôi phục, thứ hắn cần chỉ là thời gian.
Tuy rằng bị chấn thương thần kinh cột sống nhưng Phong Triển Nặc tựa hồ không có ý thức, hắn vẫn tập luyện thể hình, nơi nào không thể dùng sức thì sẽ không dùng sức, còn những thứ khác vẫn không có gì thay đổi, muốn hắn an tĩnh nằm im trên giường chẳng khác nào bảo hắn đi chết.
“Anh cũng biết rồi đó, đây là thói quen của tôi.” Hắn nhún vai.
Mùa đông đã qua, thời tiết bắt đầu trở nên ấm áp, sáng sớm Feston chạy bộ về thì nhìn thấy Phong Triển Nặc đang nằm dưới đất, một bên cầm điều khiển từ xa chỉnh tivi, một bên cầm tạ tập tay, khi Feston lộ ra vẻ mặt nghi ngờ thì hắn đã trả lời như vậy.
“Nếu không thể làm cái gì mà chỉ có thể nằm im một chỗ thì có khác gì người chết? Tôi cũng không nghĩ là anh sẽ thích một kẻ vô dụng.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xich-ai-sat-thu/3102365/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.