Dùng trang giấy màu trắng để gấp ra các con vật, những mẫu giấy xếp được đặt đầy ở một góc, Glen ngồi yên ở trước bàn để xếp giấy, hắn hết sức chăm chú, nghiêm túc xếp giấy.
Nhiều năm không gặp, Phong Triển Nặc còn chưa biết phải nói cái gì, không ngờ người đang ngồi gấp giấy lại mở miệng trước, “Ian Noy, là cậu thật sao?”
Glen ngẩng đầu, bộ dáng của hắn so với năm đó chẳng có gì thay đổi nhiều, ánh mắt thật tịch mịch, khuôn mặt với những đường nét nhu hòa, mái tóc rám nắng được xén ngắn, để lộ vầng trán nhô cao, thể hiện bộ dáng rất cao hứng.
Theo một góc độ nào đó mà nói thì hắn càng thích hợp để làm một sát thủ hơn là Phong Triển Nặc, vẻ ngoài của hắn không nổi bật, cũng không khiến người ta chú ý, nếu nói Phong Triển Nặc giống một người mẫu trên sàn catwalk thì hắn tựa như một nhà thiết kế đứng dưới sân khấu, có một chút u buồn của những người làm nghệ thuật.
Hắn không chói mắt, nhưng khi người ta phát hiện thì hắn đã tồn tại ở nơi đó thật lâu, hắn thích hợp lẩn trốn ở bất kỳ ngõ ngách nào, hơn nữa trên mặt không có đặc điểm gì để bị nhận diện.
“Ngoại trừ tôi thì còn có thể là ai?” Phong Triển Nặc nhướng mày, “Bạn hữu, xem ra cậu chẳng thay đổi gì nhiều.”
“Còn cậu thì thay đổi rất lớn.” Glen buông ra tờ giấy đang gấp rồi đứng dậy, thản nhiên như ngày hôm qua bọn họ vừa mới gặp mặt, “Vì sao lại làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xich-ai-sat-thu/3102341/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.