Đám người Jonathan và Hase đến muộn nên không biết tại nhà ga đã xảy ra chuyện gì, bọn họ chỉ biết Feston ném đi tờ giấy rồi đứng yên tại chỗ nơi sân ga, không ai dám quấy nhiễu hắn, cũng không ai dám tiến lên hỏi hắn.
Hase thúc khuỷu tay của Jonathan, Jonathan nhận được ám chỉ của bọn họ, hắn chuẩn bị tìm một lý do thích hợp để mở miệng, Feston lại nói, “Thông báo những người khác, U Linh lại một lần nữa bỏ trốn, bảo bọn họ để ý đến động tĩnh của các băng nhóm xã hội đen, sẵn sàng chuẩn bị ứng phó với tình huống kế tiếp.”
Khi hắn xoay người lại thì trên mặt không hề có bất kỳ cảm xúc nào.
“Dạ, sếp.” Lại một chuyến xe lửa rú còi chạy qua, Jonathan không dám nhìn vào mắt của Feston, sợ nhìn thấy sự thịnh nộ hoặc thất vọng ở trong đó, bởi vì Ian rốt cục vẫn bỏ đi.
“Tôi vẫn chưa phục chức, những chuyện còn lại do các cậu tự xử lý.” Feston không nói thêm điều gì khác.
Mọi người nhìn bóng dáng rời đi của Feston, không biết nên dùng lời gì để an ủi, có lẽ Feston chẳng cần gì cả, bởi vì điều mà hắn cần nhất ngay lúc này đã rời xa.
Cuối cùng bọn họ đều bảo trì trầm mặc, quay đầu lại để kiểm tra cái tủ kia, bên trong là trống rỗng, bọn họ tìm được tờ giấy ở bên cạnh thùng rác, bọn họ đều nhìn thấy lời nhắn của tên sát thủ kia.
Mùa đông gió lạnh thổi bần bật, giữa một buổi trưa, U Linh biến mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xich-ai-sat-thu/3102307/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.