“Trời mưa có thể rất lãng mạn, nhưng trong nghĩa trang? Cái này thì hơi thích hợp với tôi.” Nhấc chiếc balô đặt dưới tàng cây, Phong Triển Nặc nhớ lại chuyện vừa mới xảy ra, không dám tin tưởng những gì mình đã làm.
“Chúng ta ôm nhau dưới mưa, còn hứa với mẹ của anh…” Hắn bật cười, “Tôi dám cá nếu nói cho Bob biết thì anh ấy nhất định sẽ kinh ngạc đến mức đánh rơi cả chai rượu xuống đất.”
Feston nghĩ đến ngôn hành cử chỉ vừa rồi của mình, cũng lộ ra vài phần gượng gạo, nhưng chỉ mỉm cười, “Chuyện này cũng chẳng tính là gì, chúng ta đều là con người, con người phải có trao đổi, chẳng qua chúng ta chỉ lựa chọn ở một nơi đặc biệt vào một thời điểm đặc biệt mà thôi.”
E rằng những người quen của bọn họ mà biết chuyện này thì đều cảm thấy khó có thể tin tưởng.
Trải qua vài ngôi mộ, Phong Triển Nặc hất tóc ra phía sau, “Trao đổi xong rồi có phải nên làm cái gì đó hay không, ở trên máy bay không thể ngủ được, tôi muốn tìm một chỗ để ngủ, sau đó cùng anh làm một trận…”
Hắn quay đầu lại, nụ cười kia lộ rõ trong mưa, cực kỳ nổi bật, tràn đầy ý tứ xâm lược, ánh mắt của Feston nóng lên.
Bất ngờ bị đánh úp từ phía sau, Phong Triển Nặc bị kéo lại vài bước, Feston liếm lên sau gáy của hắn, mưa xối ướt tóc, cũng làm cho làn da ướt đẫm, hạt mưa lạnh lẽo bị đầu lưỡi nóng rực lướt qua, liếm mút, Phong Triển Nặc nhịn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xich-ai-sat-thu/3102266/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.