Tiếng kêu rên, tiếng súng, ngoài cửa sổ là tiếng reo hò của dân chúng, tạo thành một bản hòa âm đặc biệt, Feston không hỏi một câu nào, trong vài phút ngắn ngủi, Anthony không khỏi nói thầm trong lòng, đây là tra hỏi hay là trả thù.
Nhưng hình như đối phương là loại người tội ác tày trời, lương tâm của một bác sĩ bị hắn tạm thời cất giấu trong lòng.
Rốt cục, trước khi Macro biến thành tấm bia phóng phi tiêu thì hắn đã chủ động nói ra đáp án mà bọn họ muốn, Phong Triển Nặc tích góp một chút sức lực để mở to mắt mà nhìn vị nam tước đáng thương bị ghim đầy dao phẫu thuật khắp người, đúng vậy, chính là một mớ dao phẫu thuật được đặt trong ngăn kéo của hắn.
“Thật sự đáng thương.” Nhưng những lời này lại không hề tỏ ra thương cảm, Phong Triển Nặc tiếp tục nhắm mắt lại, “Anthony–”
Người bị gọi tên phải thật vất vả mới có thể dời mắt khỏi mấy con dao phẫu thuật, “Cậu là bác sĩ đúng không, đừng đứng ở đó nữa, nghĩ cách làm cho tôi đứng lên đi.” Người nằm trên sô pha đưa ra yêu cầu như vậy.
Anthony tiếc nuối lắc đầu, “Thật có lỗi, nơi này không phải bệnh viện, không có dụng cụ y khoa nên tôi không thể xác định là loại thuốc gì đã gây nên tình trạng hiện tại cho anh, cách tốt nhất là chờ cho dược hiệu mất tác dụng.”
Phong Triển Nặc nghi ngờ mở mắt ra, Anthony cảm thấy rất có lỗi, “Tôi chỉ là một bác sĩ thực tập, nói thật, hiện tại cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xich-ai-sat-thu/3102244/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.