Không biết sau đó Feston phải duy trì vẻ mặt lãnh đạm như thế nào, mặc dù vừa rồi thoạt nhìn rất bất ngờ, Phong Triển Nặc sắm vai người đàn ông bị lạc bạn gái, hẳn là phải cảm thấy kinh ngạc vì căn phòng chứa đầy người, mà trên thực tế là hắn rất kinh ngạc.
Đến nỗi trong nháy mắt đã quên mất phải làm ra vẻ mặt gì, hắn đứng trước cửa, giơ lên cái khăn trong tay, “Có ai nhìn thấy một cô gái tóc xoăn ngắn mà vừa rồi đã khoác nó hay không?”
Bởi vì bề ngoài của hắn thật sự không giống như một người xông đến để quấy rối, những người khác đều dùng ánh mắt nghi ngờ để quan sát hắn, trong đó có một đôi mắt màu xám tro nhìn thẳng vào hắn.
Hoàn cảnh nơi này vừa đơn giản lại vừa thoải mái, được bố trí như một phòng sách, ở cạnh gần tủ sách có một cô gái ngồi ngay ngắn, những người khác đều là nam, ước chừng có năm sát người, thoạt nhìn là một buổi tiệc trà xã giao, mỗi người đều cầm thức uống của mình, có người đứng có người ngồi, giấy dán tường nhạt màu rất hợp với tấm thảm trên sàn.
Feston ngồi ở một góc, trước mặt Phong Triển Nặc, đối phương thay đổi trang phục tựa như một người hoàn toàn khác, thậm chí còn đeo cả mắt kính, gọng kính màu bạc, mái tóc đen được chải vuốt, trên người mặc bộ âu phục màu ghi càng làm cho dáng người của hắn thêm hoàn mỹ, bất cứ ai tiến vào phòng này thì ánh mắt đầu tiên sẽ nhìn lên người hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xich-ai-sat-thu/3102205/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.