Không hề do dự mà cầm lấy điện thoại, hắn bấm dãy số quen thuộc, “Tôi đi đây, cái áo gió này thật không tệ.”
Trong giọng nói của hắn có ý cười, câu trả lời của Feston cũng mang theo tiếng cười, “Không tệ là tốt rồi, nó vốn là của cậu.”
“Đương nhiên là của tôi, đó là một phần tiền đặt cọc của tôi mà, tôi muốn tính xem anh còn nợ tôi bao nhiêu? Ý của tôi là tôi còn phải làm vệ sĩ của anh bao lâu nữa thì mới hoàn thành?” Rốt cục đây là giao dịch với khách hàng, hay là cuộc nói chuyện giữa hai người yêu nhau, hiện tại e rằng rất khó phân biệt, Phong Triển Nặc đặt chiếc túi da xuống sàn.
Bên kia đầu dây vang lên một tiếng va chạm nhẹ, Feston có thể tưởng tượng được trạng thái hiện tại của Phong Triển Nặc, hắn trả lời một cách quả quyết, “Không, vụ giao dịch này vẫn chưa hoàn thành, tôi sẽ tiếp tục nợ tiền thù lao của cậu cho đến khi cậu hoàn thành mới thôi.”
“Sợ tôi chạy à?” Tên sát thủ ở đầu dây bên kia đang nhướng mày, dùng vẻ mặt như cười như không của hắn để đặt ra nghi vấn, Feston thu hồi nụ cười, “Là chờ cậu trở về, cậu phải tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ của mình.”
Phong Triển Nặc nhìn ra ngoài cửa sổ, thành phố của gió, nơi này dường như đã có ý nghĩa khác biệt đối với hắn, “Chuyện tôi muốn hoàn thành không chỉ có một, chờ tôi.” Cúp máy, hắn không thích nói quá nhiều lời tạm biệt.
Đón gió, hắn cầm túi hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xich-ai-sat-thu/3102199/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.