Mạch máu sôi trào, giống như nghịch chuyển từ trên xuống dưới rồi từ dưới lên trên, có cái gì đó đang nổ tung ầm ầm, Phong Triển Nặc bỗng nhiên xoay người, thúc ngược tay ra phía sau rồi chặn lấy cổ họng của Feston, áp Feston vào vách tường, khẩu súng trong tay đặt lên trán của Feston.
“Tôi biết là anh!” Hắn vừa hít thở vừa mỉm cười, không thể khống chế được nụ cười vặn vẹo trên mặt, “Không hổ là Feston Kada, ngay cả tôi cũng bị lừa, hiện tại anh có cảm giác gì? Rất đắc ý phải không?”
Đôi mắt màu xanh biển trong suốt chỉ còn lại âm u và lạnh lẽo, ý cười lạnh lùng đùa cợt, hiu quạnh mà tối tăm, chưa từng hiển lộ sát ý điên cuồng như vậy, Feston cơ hồ bị cảnh tượng trước mắt chấn động, “Cậu bị thương rồi sao?!”
Dường như Feston không nhìn thấy khẩu súng đang chỉa vào đầu, hắn muốn đưa tay kiểm tra thì nòng súng lại dùng lực một chút, “Tôi bị thương thì có gì kỳ lạ? Bảo người của anh rút lui đi!” Vì sao Feston lại có vẻ lo lắng như vậy? Phong Triển Nặc bắt đầu phát hiện có điều gì đó không đúng.
Bàn tay dính máu đang ở ngay bên động mạch của Feston, tay còn lại thì cầm lấy khẩu Colt màu bạc, nòng súng cũng dính đầy máu, màu sắc sáng bóng của kim loại bị nhuốm đỏ, đó là máu, không riêng gì là máu ở trên tay mà còn ở trên người….
“Bị thương thì đừng lộn xộn dùm tôi!” Thừa dịp Phong Triển Nặc chưa kịp phản ứng, Feston liền đẩy súng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xich-ai-sat-thu/3102185/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.