Do hắn đã ban tặng? Những lời này là có ý gì? Feston nhìn Phong Triển Nặc, ý thức được quá khứ của Phong Triển Nặc có lẽ cũng không phải chỉ đơn giản như vài câu mà hắn đã nói, có lẽ còn có điểm nào đó mà ngay cả Phong Triển Nặc cũng không biết.
“Cậu ấy đã làm gì mà mày lại hận cậu ấy như vậy?”
Mine cũng oán hận giống như Đồ Tể, nhưng loại hận ý này đã không còn làm cho Phong Triển Nặc cảm thấy bất ngờ, “Tuy rằng tao không muốn tụi bây nói cám ơn tao nhưng không có nghĩa tao nguyện ý bị người khác oán hận, tao cũng muốn biết tao đã làm cái gì?”
“Mày đã làm cái gì?” Mine tiến lên vài bước, trên mặt của hắn có mang theo vết sẹo, đó là vết phỏng, “Ian Ian Ian….” Hắn lắc đầu, “Đến bây giờ chắc mày còn tưởng rằng mày là đấng cứu thế? Bọn tao phải gửi thư cám ơn mày đúng không?”
“Không cần gửi thư cám ơn, tao cũng không muốn cứu bất luận kẻ nào, chỉ là thuận tiện mà thôi.”
“Chỉ là thuận tiện…” Mine hừ hừ bật cười, “Sau khi tổ chức tan rã, mày có biết điều này có ý nghĩa gì với tất cả mọi người hay không?”
“Tự do? Muốn làm gì thì làm cái đó?”
Mine cười một cách điên cuồng rồi lại đột nhiên ngừng cười, ánh mắt giống như rắn độc tràn ngập oán hận làm cho người ta không rét mà run, “Đó là tự do mà chỉ có một mình mày muốn, nhưng không phải là chúng tao muốn! Những kẻ như chúng tao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xich-ai-sat-thu/3102158/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.