Tạch tạch tạch, họng súng toát ra lửa, Phong Triển Nặc phản ứng nhanh chóng, lập tức đẩy ngã Feston đang đứng trước cửa vào trong nhà, vỏ đạn giống như mưa rơi xối xả, trong mắt của hắn xẹt qua một tia nguy hiểm, hiện tại vị trí mà Feston vừa mới đứng chỉ để lại một loạt vết đạn. 
“Phong Triển Nặc!” Giọng nói của Feston lạnh như sắt đá giữa tiếng súng tiểu liên dồn dập. 
U Linh rốt cục vẫn là U Linh, sát thủ chính là sát thủ, vậy mà hắn còn ôm hy vọng đối với Phong Triển Nặc, sắc mặt của Feston vô cùng lạnh lẽo, “Đừng nói với tôi là chuyện này không liên quan đến cậu!” Hắn đứng dậy, mặc kệ súng ống vẫn liên tiếp nã vào nhà. 
“Anh muốn chết hay sao?” Tiếng cánh trực thăng xoay vù vù trên không, một loạt đạn bắn nát cửa kính, Phong Triển Nặc không bận tâm đến miểng chai văng đầy sàn, hắn đẩy Feston vào phòng ngủ, “Chuyện này có liên quan đến tôi, chẳng phải anh đã sớm đoán được hay sao? Sát thủ chính là sát thủ, anh nhất định đang nghĩ như vậy.” 
Phải hét to mới có thể nghe thấy lời nói của nhau, dừng lại một chút, hắn bật cười bên tai của Feston, “Ở nhà của anh rất vui, trò chơi này không tệ, cám ơn đã chiêu đãi.” Nụ cười thật đáng ghét. 
“Trò chơi? Cậu lại muốn giở trò? Tốt lắm, trò chơi….Vừa rồi bọn họ bắn tôi thì cậu lại khẩn trương, đó là vì sao?” Feston đáp lại bằng một nụ cười lạnh lùng, hắn nắm lấy tóc của Phong Triển Nặc, “Đây là lần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xich-ai-sat-thu/3102097/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.