Ly rượu chạm vào nhau, một tiếng thánh thót vang lên, từ đây bắt đầu cuộc sống ở chung của Phong Triển Nặc và Feston. 
Kể từ hôm nay, căn nhà này rất hiếm khi mở rèm che, đây là vì an toàn, miễn cho người khác phát hiện ra điều gì khác thường cũng miễn cho người ở bên ngoài bị lợi dụng bởi vị khách trọ không chịu an phận của căn nhà này. 
Mặc dù Phong Triển Nặc hứa sẽ ở đây cho đến khi mọi chuyện êm xuôi nhưng Feston sẽ không dễ dàng tin tưởng lời của một U Linh như vậy, trên phương diện danh dự thì tên sát thủ này chỉ giữ lời khi đồng ý giết người, có thể nói được thì sẽ làm được. 
“Không ngờ là anh cũng biết chuẩn bị bữa sáng cơ đấy.” Vài tia nắng mặt trời xuyên thấu khe hở của bức rèm, hắn tỉnh dậy khi ngửi được hương cà phê, mái tóc ngắn rối bời, nửa thân trên cởi trần, Phong Triển Nặc ngồi dậy từ ghế sô pha rồi ưỡn thắt lưng một cách lười nhác. 
Tay chân săn chắc, thản nhiên duỗi ra dưới ánh mặt trời, trên cổ tay của Phong Triển Nặc có một cái còng sắt, hình ảnh đối lập nhưng lại càng tăng thêm nét hài hòa một cách kỳ lạ, ít nhất ở trong mắt của Feston thì là như thế, hắn hài lòng bước qua, truyền sang một ly cà phê, “Chỉ có trứng chiên và bánh mì, nếu không đủ thì trong tủ lạnh còn có thức ăn.” 
“Biết rồi, chẳng phải anh vội đi làm hay sao?” Tiếp nhận tách cà phê rồi hớp một ngụm, Phong Triển Nặc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xich-ai-sat-thu/3102090/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.