Trời còn chưa sáng, Phổ Thông đã lục đục ngồi dậy, mơ mơ màng màng vớ lấy quần áo, mặc vào, chợt một cánh tay vắt qua eo y.
"Sao dậy sớm thế?"
"Tới giờ đi thu thùng các tông rồi." Phổ Thông trả lời trong tình trạng hai mắt nhắm nghiền.
"Hả? Em lại quên nữa à, chúng ta dọn khỏi khu thương mại rồi." Hồng Kỳ đánh một cái ngáp thật to.
Động tác mặc đồ của Phổ Thông thoáng khựng lại, ờ ha! Phổ Thông xấu hổ gãi má, có điều lỡ tỉnh rồi, giờ muốn ngủ lại cũng chẳng được. Phổ Thông định xuống giường, nhưng Hồng Kỳ chơi xấu ôm rịt lấy eo y, "Còn sớm mà, nằm tí nữa đi."
Phổ Thông nhìn đồng hồ báo thức, mới có bảy giờ rưỡi, nằm thêm nửa tiếng nữa chắc cũng không sao. Nghĩ là làm, y cởi áo ngoài, chui lại vào ổ chăn. Y vừa nằm xuống, Hồng Kỳ lập tức quấn lấy y như bạch tuộc.
"Hôm nay trời lạnh nhỉ?"
"Dưới 0 độ, không lạnh mới lạ." Phổ Thông nhớ lại bản tin dự báo thời tiết y xem tối qua.
"Em nỡ để anh ra ngoài trong cái lạnh thấu xương này sao?" Hồng Kỳ gối đầu lên ngực Phổ Thông, lầu bầu.
"Anh lại bày trò trốn việc nữa à." Phổ Thông xấu xa áp hai bàn tay lạnh ngắt của mình lên lưng Hồng Kỳ.
"Lạnh!" Hồng Kỳ giật thót.
"Ấm quá", Phổ Thông híp mắt, cảm nhận hơi ấm từ cơ thể Hồng Kỳ truyền qua tay mình, "Cấm nhúc nhích, muốn em đi thay anh? Vậy trả thù lao đi." Vốn là hai người thay phiên nhau đến ngân hàng, hôm nay là lượt của Hồng Kỳ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xi-hoang-nghi-thuong/768212/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.