Phổ Thông nhận được sự chấp thuận, mừng rỡ bế Hồng Kỳ đặt lên bậc thang, phấn khởi nhìn chằm chằm nơi tư mật của hắn. Hồng Kỳ đỏ mặt, vô thức lấy tay che vị trí đáng xấu hổ kia, Phổ Thông liền xụ mặt, đập rớt tay hắn, vuốt cằm chăm chú quan sát. Vì vừa ngâm nước nóng, hạ thân mềm nhũn của Hồng Kỳ hơi chuyển sang màu hồng phấn, Phổ Thông chọc thử mấy cái, nó lập tức ngoan ngoãn đứng lên.
"Hê hê", Phổ Thông cười xấu xa, điệu cười của y làm mặt Hồng Kỳ đỏ lựng, chỉ muốn tìm cái hố chui quách xuống cho xong. Lúc làm chuyện đó, Phổ Thông rất thích bày trò chọc Hồng Kỳ, hắn càng xấu hổ y càng khoái, chẳng biết y học thói xấu này từ đâu nữa.
Phổ Thông dùng hai ngón tay kẹp lấy Tiểu Kỳ như người ta kẹp điếu thuốc lá, các ngón tay phối hợp ma sát, ngón cái mơn trớn quy đầu. Dưới sự lấy lòng của y, Tiểu Kỳ nhanh chóng buông giáp đầu hàng, run rẩy chực khóc.
Hồng Kỳ dở khóc dở cười, giơ chân định đạp thằng nhóc nghịch ngợm này ra, "Chơi đủ chưa?" Đủ rồi thì mau mau tiến hành bước tiếp theo đi, hắn khẽ cắn môi, nuốt vế sau xuống.
"Chưa đủ đâu." Phổ Thông nghiêm túc đáp lại, tay vẫn không ngừng động tác.
"Ưm", Hồng Kỳ hơi ngã ra sau, cố nén tiếng rên.
Phổ Thông đùa bỡn Tiểu Kỳ một hồi, thấy cũng đã đến lúc, y bèn xịt một ít sữa tắm lên đầu ngón tay, nâng chân Hồng Kỳ lên, ngựa quen đường cũ mò đến cửa huyệt y ngày nhớ đêm mong.
Da mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xi-hoang-nghi-thuong/768192/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.