Sạp trái cây phía trước có rất đông các cô các bác đang tranh nhau hàng giảm giá. Vì không thể tìm được mục tiêu tốt hơn, Phổ Xuất Phát đành chọn nơi này để "làm ăn".
Đúng lúc đó, dì Tần đi tới. Nãy giờ bận quan sát nhất cử nhất động của Phổ Xuất Phát nên Phổ Thông không quá để ý đến người phụ nữ mập mạp phúc hậu này, giờ nhìn lại, y mới phát hiện ra, dì ấy đeo trang sức đầy người, mỗi cổ tay mang hai chiếc vòng vàng, trên cổ cũng có một cái, lấp ló trong làn tóc là đôi bông tai đính đá đắt tiền, tổng thể từ trên xuống dưới trông không khác gì một kẻ giàu xổi. Hơn nữa, dì Tần không cất ví vào túi áo khoác hoặc đeo bên hông như những người khác, mà cầm trên tay, lại là loại ví không có dây, quả là miếng mồi béo bở đối với những gã có ý đồ xấu.
Nhưng mà, Phổ Thông vẫn hơi lo lắng cho sự an toàn của dì Tần, một khi Phổ Xuất Phát nổi máu tham, gì lão cũng dám làm.
"Yên tâm yên tâm, dì Tần lanh trí lắm." Lý Chí cười đầy tự tin. Dì Tần đã làm việc cho nhà gã hơn mười năm, luận về thân phận hay kinh nghiệm sống, chẳng ai thích hợp cho vị trí này hơn dì ấy.
"Khỏi thối." Trong lúc Phổ Thông và Lý Chí đang xì xào, bên phía sạp trái cây, dì Tần đã hào phóng trả một trăm đồng (~300 000 VND) chỉ để mua mấy trái quýt. Phổ Xuất Phát nhìn mà chảy nước miếng, trời còn thương lão, đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xi-hoang-nghi-thuong/768185/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.