Mọi người ngạc nhiên âu cũng là chuyện dễ hiểu, tuy Phó Liên đã giúp đỡ Hồng Kỳ nhiều lần, nhưng đều là ra tay trong bóng tối, Hồng Kỳ cũng chẳng dại gì mà bô bô cho người khác biết, không phải là hắn sợ người ta gán ghép lung tung, mà là lo chị họ sẽ bị dèm pha.
Phó Liên vốn muốn tìm cho Hồng Kỳ một công việc nhẹ lương cao, nhưng Hồng Kỳ đã từ chối. Hắn không bằng không cấp, còn chưa tốt nghiệp cao trung, không khéo lại làm chẳng đâu vào đâu, thứ nhất là uổng phí cơ hội, thứ hai là bôi xấu hình ảnh chị họ mình.
Còn một nguyên nhân khác, phong ba bão táp năm đó khiến hắn đang nản lòng thoái chí, chẳng thèm tranh đua với đời nữa, hắn thấy việc giữ WC thật tốt, chỉ cần ngồi một chỗ ăn no chờ chết.
Phó Liên tôn trọng ý kiến của Hồng kỳ, hắn đã chủ động yêu cầu thì cô chẳng có lý do gì để từ chối. Với chức vụ của chồng Phó Liên, việc này chỉ là lông gà vỏ tỏi, nói vài câu là xong ngay.
Từ ngày chuyển đến khu thương mại, Hồng Kỳ sống rất an phận, vì sợ mang đến phiền phức cho gia đình chị họ nên hắn chưa từng kể chuyện bản thân cho bất kì ai, thế là mọi người đều cho rằng hắn chỉ là một người bình thường.
"Nghe nói em đang sống chung với một người em kết nghĩa, phải không?" Phó Liên dịu dàng nhìn Hồng Kỳ. Hồng Kỳ nghe vậy, hơi khựng lại, sau đó gật đầu, "Dạ phải, y tên Phổ Thông, lúc trước y nhặt phế liệu ở khu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xi-hoang-nghi-thuong/768151/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.