Đã qua mấy ngày rồi mà bên Cục công thương chẳng có động tĩnh gì, cũng không thấy ai đến tìm, Phổ Thông sáng đi, trưa về, chiều lại đi tiếp, Hồng Kỳ cần làm gì thì làm nấy, mọi thứ đều diễn ra bình thường, giống như vụ tố cáo kia chưa từng xảy ra.
Cuối cùng Hồng Kỳ vẫn bị gọi đi. Lúc Phổ Thông trở về, cửa phòng đã khóa kín. Dì Lý đang định bước vào WC thấy y bèn dừng lại chào hỏi, "Phổ Thông về rồi đấy à? Sáng nay chị thấy anh cậu đi với mấy người Cục công thương, giờ vẫn chưa về à?"
Phổ Thông nghe vậy, tim chợt nảy lên một cái, "Anh ấy sẽ không sao đâu phải không?" Y lo lắng hỏi.
"Ha ha, cậu sợ gì chứ, Cục công thương chứ có phải đồn cảnh sát đâu mà lo. Với lại anh cậu đâu phạm tội gì, cây ngay không sợ chết đứng. Đừng căng thẳng quá."
Phổ Thông nghe dì Lý nhắc đến đồn cảnh sát, khóe mắt hơi đỏ lên, tâm tình hơi mất kiểm soát, dọa dì Lý sợ hết hồn, "Phổ Thông, Phổ Thông? Cậu có ổn không vậy?"
Tiếng gọi của dì Lý khiến Phổ Thông hoàn hồn, y vội lắc đầu, "Tôi không sao. Chẳng phải chị Lý muốn đi vệ sinh sao?"
"Ừ nhỉ, suýt quên." Dì Lý lúng túng cười, vội vàng chạy vào WC.
Phổ Thông lấy chìa khóa mở cửa vào nhà. Đồng hồ sắp điểm mười hai giờ trưa, không còn sớm nữa, y bèn đi làm cơm. Nói là làm cơm, thực chất chỉ là lấy cơm nguội hôm qua còn dư đổ vào chảo, bỏ bắp cải xắt vụn với mấy quả trứng gà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xi-hoang-nghi-thuong/768148/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.