Cuối cùng Phổ Thông cũng chẳng cản nổi Hồng Kỳ, Hồng Kỳ nói làm gì cũng phải làm đến nơi đến chốn, bướng bỉnh đến mức Phổ Thông phải đầu hàng. 
"Vậy sáng giờ anh kiếm được bao nhiêu, đưa tôi xem nào?" 
"Không thích!" Hồng Kỳ túm chặt cái bao, chạy vọt ra cửa, "Bữa tối nhờ cậu đó! Nấu gì ngon ngon chút!", sau đó biến mất. 
Phổ Thông đỡ trán, y biết đào đâu ra món ngon cho hắn bây giờ? 
Giờ là ba giờ rưỡi chiều, nắng đã dịu bớt, nhiệt độ không còn cao như ban sáng nữa. 
Hồng Kỳ nghĩ tới nghĩ lui, quyết định sẽ đi một vòng khu thương mại xem thử, vì chỉ ở đó mới có những cửa hàng chuyên bán sỉ, thùng các tông, giấy gói đồ gì đó chắc sẽ nhiều hơn những chỗ khác, tốt hơn nhiều so với việc lang thang trên đường cái nhặt phế liệu. 
Hồng Kỳ chủ yếu đi loanh quanh ở khu thực phẩm và tổng bộ chuyển phát ở phía Đông Nam, vì hắn từng nghe khách đi WC than phiền rằng hai khu đó thải ra nhiều rác quá. 
"Tiểu Hồng đổi nghề rồi hả?" Một chủ tiệm khách quen của WC thấy Hồng Kỳ bèn cười chào hắn. 
"Ha ha, đúng thế, chuyện làm ăn sau này nhờ anh chiếu cố nhé. À, anh có gì muốn vứt không, có thì cho tôi nha?" Hồng Kỳ cười đáp lại, nửa thật nửa đùa hỏi. 
"Nếu cậu thật sự muốn đổi nghề, cứ yên tâm, tôi sẽ ủng hộ! Cậu có thu thùng các tông không?" Chủ tiệm kia cười hỏi Hồng Kỳ, gã không ngại bán cho Hồng Kỳ một cái ân tình, buôn bán phải có quan hệ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xi-hoang-nghi-thuong/768119/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.