Tương Quân đi ra ngoài từ phủ Tam Hoàng tử, sắc mặt tái nhợt. Nàng ta liếc mắt nhìn màu sắc chân trời, màu xám tro, cũng giống với tâm trạng giờ khắc này của nàng ta. Từ lúc bắt đầu nàng ta cũng biết mình chỉ là một con cờ đối với Tam Hoàng tử. Có điều dù chỉ là con cờ, nàng ta cũng không muốn làm con cờ dễ dàng bị vứt bỏ.
Đáng tiếc tất cả cũng chỉ là nàng ta tự cho là như vậy. Hôm nay nàng ta đến cầu Tam Hoàng tử thực hiện giao ước cưới mình, Tam Hoàng tử lại cười nhạo nàng ta không biết tự lượng sức mình. Thì ra là không vì loại kết hôn lợi ích. Đáng tiếc nàng ta là Mạnh Tương Quân, sao có thể dễ dàng bị đánh bại như vậy? Trong tay nàng ta còn nắm giữ bí mật của Tam Hoàng tử, nếu nàng ta tiết lộ ra ngoài, Tam Hoàng tử sẽ quỳ xuống cầu nàng ta.
Đang trong lúc hả hê, cỗ kiệu lại dừng lại. Bên ngoài có tiếng huyên náo vang lên, nàng ta còn chưa kịp phản ứng đã có người không nói lời gì bắt lấy nàng ta, trong miệng la hét: "Nha hoàn ngươi gan thật lớn, còn dám chạy trốn!"
Trong lòng nàng ta kinh sợ, lớn tiếng trách cứ: "Người điên từ đâu tới, còn không mau tránh ra."
Một người cầm đầu đám thổ phỉ, cầm một cây tăm bằng trúc, đang xỉa rau dính trong răng: "Kẻ điên? Khà khà, nói rất hay, ta chính là người chuyên bắt kẻ điên, người đâu, mang đi!"
Quả nhiên là tú tài gặp quân binh, có lý không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xi-do-tien-nhan/2715292/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.