Lúc này khuê phòng ở tiểu viện phía Tây Nam quả nhiên có mùi thơm, vẫn còn sót lại dư âm của hương liệu, mà mồ hôi của nữ nhân nào đó tuôn ra đầm đìa hòa quyện vào trong không khí giống như một tầng voan mỏng trơn bóng nhẵn mịn. Môi lướt qua da thịt khiến cho người ta run rẩy từng cơn.
Tần Kha cầm cánh tay của Mạnh Chu, lý trí nói cho hắn biết nên đẩy ra. Chỉ tiếc nếu làm như vậy sẽ chọc giận thân thể, bảo hắn làm sao kháng cự được đây? Giữa lúc đang do dự, một tay của Mạnh Chu đã trượt vào trong áo của hắn, dùng sức lôi kéo. Roạt... có thể nghe thấy âm thanh của quần áo bị xé rách.
Tần Kha nắm tay nàng, bất lực cười khổ: "Rốt cuộc bọn họ cho nàng ăn thứ gì vậy, tại sao thoáng cái hóa sói rồi hả?"
Trả lời lại hắn chỉ là việc Mạnh Chu càng hành động dữ dội, nàng ôm lấy đầu của Tần Kha, nhắm thẳng ngực mình mà áp vào, giống như muốn đem hắn tiến vào trong thân thể, tới an ủi cơn sóng ngứa ngáy như nghìn vạn con côn trùng đang bò trên người.
Tần Kha bị khiêu khích rơi vào trạng thái nước sôi lửa bỏng, trong đầu có một ý nghĩ nói với hắn cứ ở chỗ này muốn Mạnh Chu, dù sao nàng cũng sẽ là nữ nhân của mình.
Nhưng suy nghĩ đó mới khẽ lóe lên trong đầu thì đột nhiên ngoài cửa truyền vào một tiếng hò hét của nam nhân: "Tiểu thư, vừa rồi tiểu nha hoàn nói trong phòng ngài có chuột, nô tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xi-do-tien-nhan/2715217/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.