Flora: Tôi hỏi anh, nếu mẹ hỏi thì anh trả lời thế nào?
Tần nô tài: Canh gà ngon lắm!.
Lục Hiểu Lam nhìn bốn chữ Tần Tử Sâm gửi đến cười như điên.
Đồ chó có lúc cũng đáng yêu phết.
****
Tập đoàn Đế Lam.
Tại văn phòng tổng giám đốc.
(Bạn đã đặt biệt danh cho Flora là: My treasure).
“Kho báu của tôi”
Tần Tử Sâm lẩm bẩm, ngón tay vô thức vuốt ve màn hình điện thoại, trên mỗi nở nụ cười hiếm thấy.
“Đủ rồi đó, tôi còn chưa ăn trưa đâu”
Thái Việt Trạch oán hận lên tiếng, mỗi lần tên này cười ngu như thế, phải có đến 8 phần liên quan đến con nhóc không tim không phổi đó.
Tần Tử Sâm ném điện thoại lên bàn, trở lại dáng vẻ lạnh lùng vốn có.
“Nói đi”
“Anh ta là một bác sĩ tâm lý nổi tiếng, khi còn ở nước ngoài cứ cách một đoạn thời gian Tiểu Lam sẽ đến phòng làm việc của hắn...
Đối diện ánh mắt sắc lạnh của Tần Tử Sâm, Thái Việt Trạch khó khăn nói tiếp.
. Rất... rất có thể Tiểu Lam từng bị trầm cảm... nguyên nhân là gì vẫn không điều tra được.”
“Còn có... Một năm trước hai người họ đi cùng một chuyến bay sang Anh”
“Lần này anh ta xin chuyển công tác, cả hai lại về nước cùng nhau”
Tay gõ bút máy của Tần Tử Sâm hơi run lên, thấy Thái Việt Trạch không có ý định nói tiếp, anh dứt khoác ném mạnh cây bút vào trong lọ, giọng trầm xuống.
“Tiếp tục”
Mặt Thái Việt Trạch không còn giọt máu, có cảm giác như đầu cây bút máy đó găm thẳng vào tim vậy.
“Đại gia à, tiểu gia không tìm thấy bệnh án, rất có khả năng có người giúp con nhóc đó xóa sạch”
“Cậu tìm tên họ Trạch đó hỏi không phải là được rồi sao”
Tần Tử Sâm không đáp lời.
Chuyện cô không muốn cho người khác biết thì anh cũng không tiếp tục điều tra nữa.
Trầm cảm....
Vết sẹo...
Cho dù nguyên nhân là gì anh cũng sẽ hết lòng bù đắp cho cô.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]