Tối nay, mây mù mông lung cùng với tiếng sấm cuồn cuộn, cả thành phố mịt mù trong không khí ẩm ướt.
Khu chung cư Cảnh Ninh, Lục Hiểu Lam ngồi một mình trong phòng khách, cầm một lon bia trong tay, thỉnh thoảng uống một ngụm.
Đây là nhà riêng dưới tên cô, cô không thường xuyên ghé đây lắm.
Nhưng tối nay, Lục Hiểu Lam lựa chọn một mình đến đây để ổn định lại tâm trạng.
Uống hết lon bia, cô ngẩng đầu nhìn bầu trời, mây mù bao phủ, tiếng sấm rền khiến người ta càng cảm thấy áp lực.
Lục Hiểu Lam thở dài, bóp dẹp lon bia, tâm trạng vẫn chưa khá hơn.
***
Tần Tử Sâm cùng Thái Việt Trạch đến quán bar mà Lục Hiểu Lam thích nhất, tìm một vòng nhưng không thấy.
Vất vả tìm đến gần 1 giờ sáng nhưng vẫn không thấy người.
Tần Tử Sâm như muốn phát điên, hai mắt đỏ ngầu, nhìn về phía Thái Việt Trạch quát to lên.
“Tôi có bảo cậu để tấm ảnh đó lên bàn sao?”
Thái Việt Trạch nghẹn họng, tâm trạng cũng tệ cực kỳ.
Lúc dọn dẹp lại phòng làm việc nhìn thấy tấm ảnh đó trong ngăn kéo. Tần Tử Sâm liếc mắt nhìn qua rồi bảo anh đem nó cất đi.
Thái Việt Trạch không nghĩ nhiều mang luôn về biệt thự, tiện tay đặt lên bàn.
Thường ngày thư phòng là nơi cấm địa, Tần Tử Sâm không cho phép ai bước vào, ai mà ngờ con nhóc đó lại hiên ngang đường hoàng vào như thế.
“Gọi cho ông cụ Lục hỏi xem”
Thái Việt Trạch nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xem-vo-nhu-mang/3595382/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.