Lục Hiểu Lam nước mắt đã sớm đầm đìa trên mặt.
Bỗng dưng lực đạo của Tần Tử Sâm ngày một lớn, động tác cũng ngày một nhanh hơn.
Lục Hiểu Lam liên tục đấm vào lòng ngực Tần Tử Sâm, như muốn nói rằng nếu anh còn tiếp tục với tần suất này thì cô chết mất.
Mẹ nó, Cô có mấy cái mạng để cho anh chơi đùa!
Mồ hôi nhễ nhãi trên gương mặt góc cạnh nam tính của Tần Tử Sâm.
Hai mắt nóng rực đã sớm nhiễm màu dục vọng không một khắc rời khỏi thân ảnh quyến rũ phía dưới, miệng không ngừng thở dốc.
“Hiểu Lam, gọi tên tôi”
“Gọi con mẹ nhà anh… hức”
Tần Tử Sâm không có ý định buông tha, anh trầm eo thúc mạnh.
“Mau, gọi đi”
Lục Hiểu Lam bị đâm mạnh suýt đụng trúng đầu giường. Da đầu cũng trở nên tê dại, hai chân không kìm được run rẩy, dẫu vậy vẫn cứ mạnh miệng.
“Hah… Anh nằm mơ đi”
Tần Tử Sâm nhíu mày, tiếp tục thúc sâu vào trong, giọng đã trở nên nguy hiểm, cố chấp nhắc lại một lần nữa.
“Hiểu Lam, tôi muốn nghe em gọi tên tôi”
“Tần Tử Sâm… tên chó chết”
“…”
Tần Tử Sâm cong nhẹ khoé môi, mắng chửi cũng được, miễn là tên anh được thốt ra từ miệng cô.
Anh nắm lấy tay Lục Hiểu Lam, đặt lên một nụ hôn nhẹ.
Chát…
Lục Hiểu Lam rút tay ra, tiện thể cho tên mặt người dạ thú này một cái tát đau điếng.
Thứ ánh mắt yêu chiều đó khiến cô không chấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xem-vo-nhu-mang/3595373/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.