Cố Tịch xoa đầu Lương Tử, đắp lại chăn, rổi nhìn Duyên Duyên, con gái cũng đang ngủ ngon lành. Lúc nãy mới kể chuyện cho hai đứa, làm chúng không muốn ngủ trưa nữa. Hai đứa này càng lúc càng thích nghe cô kể chuyện, khiến cho kho truyện của cô đã sắp cạn kiệt. Hơn nữa, lúc cô chọn truyện còn phải chú ý không được kể quá phức tạp, quá “già”. Bởi vậy, gần đây điều khiến cô khá đau đầu là lên mạng tìm những câu chuyện phù hợp để kể các con nghe.
Vả lại hai đứa này thích nhất là hỏi, mà lại thường xuyên hỏi những câu cô không trả lời được. Lần nào cô cũng mỉm cười kiên nhẫn giải thích, khi gặp những điều không biết, đành thành thực nói với chúng rằng mình không rõ, đợi bố về thì hỏi bố. Sau đó, khi Vi Đào tan sở về nhà, cô sẽ nói anh biết, nếu anh rõ sẽ giải thích, nếu ngay cả anh cũng không biết thì lên mạng tìm. Thế là bọn chúng cứ tưởng điều mẹ không biết thì bố chắc chắn sẽ biết, bố cái gì cũng làm được, y hệt siêu nhân vậy.
Cố Tịch dịu dàng hôn lên trán hai đứa, rồi mỉm cười ra khỏi phòng.
Hai đứa trẻ hơn ba tuổi, hằng ngày đều đến trường mẫu giáo, cuối tuần mới ở nhà.
Chủ nhật là ngày thân thiết của họ và con cái. Nhưng do trường mẫu giáo đã nuôi dưỡng thói quen ngủ trưa, nên lúc ở nhà cô cũng bắt chúng ngủ đúng giờ.
Cố Tịch đi qua thư phòng, Vi Đào vẫn đang chăm chú làm việc trước máy vi tính. Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xem-nhu-anh-loi-hai-do-xau-xa/1251432/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.