Sau khi chạy ra ngoài, Anh Thu mừng thầm trong lòng. Cô vẫn còn rất nhanh nhạy. Phạm Tích Nhân là ai chứ? Nhanh hơn cô được sao?
Mừng chưa được bao lâu, đằng sau Phạm Tích Nhân đã gọi lớn: "Anh Thu đứng lại."
Anh Thu cắn môi một cái, đúng là tính trước bước không qua. Anh ta lại đuổi theo cô. Anh Thu nâng bước chân ra sức chạy nhanh hơn nữa. Trong lòng thầm cầu nguyện đừng để Phạm Tích Nhân đuổi kịp cô. Nhất định lúc đó sẽ xong đời.
Lúc thấy biểu hiện của Phạm Tích Nhân khi nhìn cô, cô liền biết anh ta nhất định không tha cho cô.
Phạm Tích Nhân mắng một câu. Cô gái này kiếp trước không biết có phải làm nghề trộm cắp hay không mà sớm luyện cho mình công phu "đào tẩu" nhanh thần tốc như vậy. Không đúng nhất định do thường xuyên gây đại hoạ bị người ta đuổi bắt.
Mới thấy Anh Thu đây, chớp mắt một cái đã chạy được một đoạn khá xa. Nhưng cho dù có chạy nhanh đi chăng nữa, sức lực làm sao so bằng anh. Để xem lần này ai nhanh hơn ai.
Trên trán Anh Thu toát ra một tầng mồ hôi lạnh, Phạm Tích Nhân càng ngày càng rút ngắn khoảng cách với cô. Cô nhấn thang máy, nhưng cánh cửa không có dấu hiệu mở ra, cô lập tức xoay người đi về hướng thang bộ, một mạch chạy xuống năm tầng lầu. Vì mang giày cao gót, động tác bị chậm lại. Đừng nói Phạm Tích Nhân đuổi kịp, mà chỉ cần sơ xảy trật chân một cái, lăn xuống mấy bậc thang này thì đến mạng cũng không còn nữa.
May
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xem-mat-gap-dinh-menh/932855/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.