Lâu Minh lên phòng sách trên lầu hai, anh không gọi ngay cho mẹ mà trước tiên đánh cuộc gọi video cho Mao đại sư.
“Mao đại sư.” Lâu Minh nhíu mày nhìn Mao đại sư ở đối diện bên kia.
“Xem ra là cậu đã gặp Khương tiểu thư.” Cho dù là gặp phải chuyện sát khí đột nhiên bùng phát, lông mày của Lâu Minh cũng chưa bao giờ vặn lại như dây thừng thế này. Do đó, Mao đại sư chỉ cần nhìn biểu lộ của Lâu Minh thì cũng đoán ra được vì sao Lâu Minh lại gọi điện cho ông.
“Quả nhiên là đại sư đã ngầm đồng ý với mẹ tôi?” Lâu Minh im lặng một chút rồi nói “Tôi vẫn cho là ông là người hiểu rõ nhất cũng là người có thể hiểu tôi nhất.”
“Tôi có thể hiểu cậu nhưng tôi cũng hiểu mẹ cậu.” Mao đại sư thở dài nói “cô gái có số mệnh như Khương tiểu thư trong ngàn vạn người mới có một, Lâu phu nhân có thể tìm được cô gái này chắc chắn là đã bỏ ra không ít công sức.”
“Nhưng tình trạng của tôi như vậy không phải là làm chậm trễ người ta sao?” Lâu Minh nói.
“Nếu Khương tiểu thư hiểu rõ tình trạng của cậu nhưng vẫn giữ nguyên ý định, như vậy cũng không hẳn là việc không tốt.” Mao đại sư lại thở dài “Những lời này tôi vốn không nên nói ra, nhưng tôi đã biết cậu nhiều năm như vậy, những việc cậu làm, những điều cậu chịu đựng … Lâu Minh, cậu đáng giá.”
“Đại sư.” Lâu Minh hỏi “Tôi hỏi ông một câu, nếu tôi tháo nút ngọc xuống, cô ấy sẽ không gặp tổn thương gì sao?”
“không thể.” Mao đại sư lắc đầu.
“Vậy … Coi như là tôi không tháo nút ngọc xuống, nếu một ngày nào đó sát khí trên người tôi lại tăng lên, ngài có thể xác định là cô ấy không có việc gì không?” Lâu Minh lại hỏi.
“Cũng không thể.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xem-em-thu-phuc-anh-nhu-the-nao/2098329/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.