Edit: Miinu — Beta: Chicho
*****
Người mẫu lai Tây dùng ánh mắt soi mói đánh giá bộ quần áo trong tay người phụ trách trang phục và đạo cụ, ra vẻ bình luận: “I don’t think these two items of clothing match.” (Tôi cho rằng hai thứ này không hợp nhau.)
Người phụ trách trang phục và đạo cụ bị gây khó dễ đến mức suýt khóc: “But this is an outfit…” (Nhưng chúng là một bộ đồ…)
Người mẫu vươn tay lay lay giá áo, mặt lộ vẻ ghét bỏ: “Ummm… I think…”
Vu Diễm nghe thấy tức tới phát hỏa, vì một tên trời đánh ngoại trừ mặt và dáng người ra không được cái nết gì, tiến độ quay phim bị kéo dài chậm trễ, kết quả là tới trưa mới chỉ chụp được hai bộ. Còn chưa tới mười hai giờ trưa mà bụng đã bắt đầu đói, cả đội không còn cách nào khác, chỉ đành tạm nghỉ. Vất vả hầu hạ ông giời con ăn trưa lại nghỉ ngơi, dỗ dành hắn tiếp tục chụp, thế mà người này lại bắt đầu giở chứng.
Vu Diễm vốn là người không có tính kiên nhẫn, giờ không chịu nổi nữa liền ngẩng đầu lên nổi giận quát hắn: “Cậu think cái gì mà think, cậu think không có ích gì cả, để tôi think. Tiểu Lâm cậu đang làm cái gì thế? Còn không nhanh nhanh thay quần áo cho cậu ta, bây giờ là mấy giờ rồi, có muốn nuôi cả cơm tối cho bao nhiêu nhân viên như thế này không hả!”
Một tiếng quát này của hắn khiến tất cả mọi người đều trở nên nín lặng, không khí có phần xấu hổ.
Cậu người mẫu nhìn về phía Vu Diễm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xem-chim-khong-anh/1508220/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.