7.
Không ngu?
Tôi không nghĩ vậy.
Nếu không ngu, bà ta đã không ép con gái mình học vẽ chỉ để sĩ với tôi.
Tôi bắt đầu học từ mẫu giáo, Tần Tuyết bắt đầu học từ lớp 5, nền tảng cơ bản không so sánh sẽ không có đau thương.
Chưa nói đến việc tôi thực sự thích vẽ tranh mà nỗ lực của tôi còn bắt nguồn từ đam mê, càng được thúc đẩy bởi sinh tồn.
Trái ngược với Tần Tuyết chỉ bắt chước theo.
Trương Hồng bắt con gái học vẽ, cơ bản là để tôi đè đầu cưỡi cổ nó.
Cùng một cuộc thi vẽ tranh, tôi dễ dàng vào vòng thi tỉnh nhưng nó thậm chí còn không qua vòng gửi xe.
Hơn nữa, nói đến thành tích học tập, tiểu học lớp 1 lớp 2 không tính, lớp 3 lớp 4 dần có chênh lệch, lớp 5 lớp 6 đã không cùng đẳng cấp.
Tần Tuyết bị tôi double kill cả học tập lẫn vẽ tranh.
Bị đả kích nên cắn ngược, giải lao hay nghỉ trưa đều ném cặp tôi từ tầng bốn xuống, mấy trò nhổ nước miếng vào cốc, trộm tài liệu ôn tập, dùng tiền thuê bạn đánh tôi…..
Mỗi lần nó nhìn tôi đầy thù hận, tôi chỉ cảm thấy thương hại!
Là chị, tôi không thể trơ mắt nhìn em gái mình lầm đường lạc lối, đành nhờ thầy uốn nắn hộ.
Thầy dùng tuyệt chiêu, năm lần bảy lượt mời phụ huynh đến ăn bánh uống trà.
Bố tôi sĩ diện, chưa bao giờ chịu đến.
Lần nào Trương Hồng cũng phải đến nghe mắng.
Có lần tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xe-mat-tra-xanh/2749669/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.