20.
Năm cuối Tần Tuyết bắt đầu đến gặp tôi.
Lúc đó tôi đang chuẩn bị thi nghiên cứu sinh, vậy mà nó đã tốt nghiệp, mở phòng trưng bày, bán tranh, dạy bọn trẻ vẽ.
Nó nói nó biết sai rồi.
Tất cả những hành vi ngang ngược ra sức nhắm vào tôi đều là do hun đúc từ tam quan sai lầm của mẹ nó.
Nó vẫn luôn nghĩ bố tôi và mẹ nó là chân ái, người không yêu mới là người thứ ba.
Nó cho rằng tôi là con của con giáp thứ 13, mẹ nó còn suốt ngày so sánh mắng nó không biết cố gắng.
Nên nó càng nhìn càng thấy tôi gai mắt.
Nó hy vọng tôi có thể tha thứ cho tuổi trẻ ngu dại của mình.
Nói nhiều năm như vậy, nhìn lại nhận ra người nó ngưỡng mộ nhất là tôi.
Nói học được ở tôi một đạo lý: làm người phải biết kiên trì thì mới thành công.
Nó thường hỏi tôi về kỹ thuật vẽ, đôi khi lại gửi ảnh qua Wechat, lúc thì tự cầm tác phẩm của mình dến gặp tôi.
Chỉ cần tôi không bận thì đều đưa ra lời khuyên.
Mềm lòng đúng là nhược điểm của con người!
Thứ nhất, nó thỏa mãn lòng hư vinh muốn lên mặt dạy đời của tôi; thứ hai, quá khứ đau thương của nó cũng là nỗi đau của tôi.
Chúng tôi đều gánh vác tiếc nuối của mẹ, nhiều năm sau mới được làm chính mình.
21.
Sự việc xảy ra khi tôi là nghiên cứu sinh năm 2.
Khi đó, tôi cũng đã có danh tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xe-mat-tra-xanh/2749664/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.