Em ruột của tôi, Cố Oản Oản, thường phàn nàn tôi là bản sao của mẹ.
Tôi liếc xéo nó, dưới góc độ anh trai giáng cho nó đòn triple kill:
"Hôm nay có chăm chỉ học tập không? Xứng ăn cơm không? Có phải lại tình yêu tình báo gì không?!"
"Em bao nhiêu tuổi rồi? Ngoài yêu đương nhăng nhít thì còn có thể làm gì? Công ty mà chia cho em một nửa thì xoay sở thế nào?"
"Anh trai, em trấn thủ giang sơn dễ dàng sao? Thế mà em rảnh rỗi còn hắt nước bẩn lên người anh! Anh đây chỉ muốn giữa biển người mênh mông tìm thấy tri kỉ. Có duyên, là phúc. Không được, là ý trời. Chỉ thế mà thôi.”
Cố Oản Oản dựa vào bàn, mái tóc dài gợn sóng chạm eo quyến rũ, ăn mặc thời thượng nhưng giọng điệu còn cổ hủ hơn cả ông già:
"Cố Phi, đừng lúc nào mở mồm là tri kỉ này nọ! Em hỏi anh, anh đã bao giờ gặp ai khiến tim anh loạn nhịp chưa?..... Tim còn không đập, nói gì đến tri kỉ!”
Tôi nheo mắt, không hiểu lắm cảm giác loạn nhịp nó nói sẽ thế nào…..
"Chỉ là bùm bụp, bùm bụp thôi."
Cố Oản Oản bước về phía tôi, nắm rồi lại thả tay mô phỏng chuyển động của nhịp tim: "Tim giống như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, tâm trí tràn ngập về người ấy, nhớ cho kỹ.”
1.
Ký ức quay về ba năm trước - vừa lên máy bay tôi đã nhìn thấy em ấy, em mặc váy trắng, mái tóc dài buông xõa trên vai, khuôn mặt rất nhỏ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xe-mat-tra-xanh/2749660/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.