Cao Phong đưa Phương Vy về phòng trọ của cô sau đó trở về phòng trọ của mình thì cũng đã hơn 7 giờ tối, anh quăng đống đồ mua ở siêu thị rồi lăn ra ngủ không biết trời trăng mây gió.
Đang say giấc thì tiếng chuông điện thoại vang lên, Cao Phong mắt nhắm mắt mở bật điện thoại lên một đống tin nhắn đập vào mắt làm anh giật mình tỉnh cả ngủ. Điện thoại có mười cuộc gọi nhỡ từ mẹ anh, Phương Vy và Khánh Linh, mở Messenger lên thì thấy có ba tin nhắn mới, cũng lâu rồi mới có người nhắn tin cho anh.
Tin nhắn thứ nhất là của Phương Vy lúc 6 giờ 31 phút: “Anh về tới nhà trọ chưa?” và 11 giờ tối: “Anh ngủ ngon. Hôm nay cảm ơn anh nhiều!”
Cái gì mà cám ơn anh nhiều? Khách sáo quá! Nhưng cũng đáng yêu ghê!
Tin nhắn thứ hai là của Khánh Linh lúc 6 giờ 10 phút: “Ê anh Phong mặt nồi, anh hộ tống Vy nhà mình về nhà trọ an toàn chưa?”
6 giờ 12 phút: “Phong mặt nồi chết tiệt! Sao anh không trả lời em? Khinh nhau à?”
6 giờ 12 phút 38 giây: “Cầu cho Phong mặt nồi bị tiêu chảy phải ôm bồn cầu suốt đêm!”
6 giờ 13 phút: “!#$%^*(=*&%@...” (Để đảm bảo thuần phong mỹ tục tôi xin không rõ ghi đoạn chửi mắng này ra)
Dạ thưa mẹ lúc đó con còn đang trên xe bus chưa về tới nhà thì trả lời tin nhắn của mẹ bằng niềm tin à? Cái gì đây? 6 giờ 12 phút? 6 giờ 12 phút 38 giây? Em định khủng bố anh bằng tin nhắn à? Đáng sợ! Ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xe-bus-ma/238159/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.