Lan Tư trầm mặt xuống:
"Em trai tôi thì không được! Xin ngài đừng có những ý nghĩ quá phận đối với y!"
Trầm Khinh Trạch nhạt nhẽo nheo mắt lại:
"...Dọn hết nước trong não cậu đi có được không? Đừng có từ sáng đến tối chứa đầy mấy thứ bậy bạ!"
Lan Tư còn muốn nói gì đó thì đã bị Trầm Khinh Trạch vô tình phất tay ngắt lời:
"Cho tôi thông tin của em trai cậu, còn những chuyện khác thì đừng phí lời, tôi không có hứng thú."
"Ngài đồng ý cứu y?"
Lan Tư vô cùng kinh ngạc và xúc động.
Trầm Khinh Trạch khẽ gật đầu:
"Dưới trướng tôi thiếu nhân tài chuyên về đóng tàu thuyền, vì vấn đề này nên tôi mới đồng ý thử xem. Cậu đừng nghĩ mấy chuyện bậy bạ khác."
Lan Tư kỳ quái nhìn y, bắt đầu thuật lại những tin tức lẻ tẻ mà hắn nghe được từ chủ nhân trước đó...
Nghe nói trong thành, Lạc Đặc có xây một công xưởng rèn đúc, những nô lệ thủ công địa tinh được hắn mua về đều bị nhốt trong đó, thay hắn chế tạo thần binh lợi khí suốt ngày đêm. Mỗi ngày đều có nô lệ lao lực mà chết, thi thể sau đó bị vùi vào bãi tha ma.
Mệt đến chết cũng chưa tính là gì, còn có một nô lệ dốc hết tâm huyết ra để chế tạo binh khí nhưng lại khiến hắn không hài lòng, thế là bị đánh chết ngay tại chỗ. Đây cũng là chuyện thường.
Đối với quý tốc giống như Lạc Đặc đây thì những nô lệ đó đều là đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xay-dung-vuong-toa/2592182/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.