Trong phòng tắm, hơi nước mờ mịt.
Đối diện trực tiếp với tấm bình phong gấp khúc được xõa trên mặt đất là hình bóng cao lớn hiện lên mơ hồ của Trầm Khinh Trạch, tiếng hít thở xuyên qua tiếng nước chảy ào ào mà truyền đến, khiến khung cảnh này có hơi hư ảo.
Nhan Túy bước qua cửa, cậu hoàn toàn không che giấu bước chân của mình, cậu vòng qua tấm bình phong, nhoài nửa người sang, quang minh chính đại mà thưởng thức cảnh Trầm Khinh Trạch đang tắm.
Nào ngờ, chào đón cậu lại là một gáo nước lạnh dội tới, đổ ập xuống đầu, khiến cậu ướt từ đầu đến chân.
Nhan Túy chớp mắt ướt đẫm toàn thân: "..."
Trầm Khinh Trạch để trần thân trên, vùng thắt lưng y quấn một cái khăn tắm, trong tay cầm cái gáo nước, y đang chậm rãi múc nước từ trong bồn tắm ra mà đổ lên người mình.
Dòng nước ấm áp chảy xuôi từ vai xuống, bọt nước lăn dọc theo đường cong xương cánh bướm trơn láng, thấm ướt tấm khăn, sàn đá dưới chân đọng lại thành một vũng.
Trầm Khinh Trạch xoay lưng về phía cậu, y tựa như đã đoán trước được thằng nhóc này sẽ đi theo vào cùng, giọng điệu y trêu ghẹo như cười như không:
"Thành chủ đại nhân, chơi vui không?"
Nhan Túy vuốt mặt một cái, kéo dài âm cuối ra, oán giận:
"Chủ tế đại nhân, anh làm ướt tôi rồi này..."
Động tác trên tay của Trầm Khinh Trạch chợt dừng, y không nhịn được mà quay đầu lại---
Nhan Túy nghiêng người, tựa lên một bên của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xay-dung-vuong-toa/2592097/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.