Editor: Vĩnh Nhi – Beta: Vĩnh Nhi
***
“Sạch sẽ thì tốt.”
Tuyết Y Nhân phập phồng lo sợ, cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
Nàng vuốt ngực, tim vẫn còn đập nhanh.
“Ca ca, có…có phải muội đã sai không?”
Tuyết Thành Lĩnh im lặng một lúc.
“Trước kia muội rất sợ khi nhìn thấy máu.”
Tuyết Y Nhân nức nở nói: “Muội không còn lựa chọn nào khác, đều là bọn họ ép muội… Huynh, muội biết huynh thích Bạch Cảnh Trần, muội cũng là giúp huynh có được thứ mình muốn.”
“Ừ.”
Tuyết Thành Lĩnh đáp một tiếng, sau đó liếm môi, tựa như đang hồi tưởng lại.
“Có điều cũng chỉ có vậy thôi.”
Tuyết Y Nhân nhẹ nhõm, nở nụ cười nói: “Huynh, sau này muội sẽ tìm một người tốt hơn cho huynh, cảm ơn huynh đã giúp muội.”
Ở trước mặt Tuyết Thành Lĩnh, Tuyết Y Nhân nhu nhu nhược nhược, tựa như ốm yếu.
“Ai bảo muội là muội muội của ta chứ.”
Tuyết Thành Lĩnh vỗ vỗ vai nàng, rồi xoay người rời đi.
Tuyết Y Nhân nhìn bóng lưng hắn ta biến mất trong màn đêm, trong lòng luôn cảm thấy bất an.
“Vân Mi.” Tuyết Y Nhân gọi ra ngoài: “Ngươi phái một tâm phúc mang từ phủ tướng quân tới, đi theo huynh ấy…”
Bên ngoài có tiếng sấm mùa xuân, không khí rất nặng nề, dường như sắp mưa.
Ở cuối con hẻm, Bạch Cảnh Trần đang mò mẫm trong bóng tối, nghe tiếng sét đánh một cái, liền trốn sau đống củi khô.
Bạch Cảnh Trần quay đầu nhìn lại, đã không thấy Thụy Vương phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-y/3594539/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.