Editor: Vĩnh Nhi – Beta: Vĩnh Nhi
***
Đầu óc Bạch Cảnh Trần nhất thời trống rỗng.
Ngay sau đó y nổi cơn thịnh nộ, bảo vệ Thái Tuế ở sau lưng.
“Quân Nguyên Thần! Ngươi dám!”
Quân Nguyên Thần quay người lại, nhìn thấy đôi mắt rực lửa của y, nhưng thờ ơ.
Hắn thiếu chút nữa đã mất đi đứa con của mình.
Nhưng Bạch Cảnh Trần lại đi bảo vệ một con dã thú.
Sao y dám coi thường mình như vậy!
“Còn đơ ra đó làm gì?” Quân Nguyên Thần ra lệnh: “Giữ y lại, để y tận mắt chứng kiến, con súc sinh kia bị đánh chết.”
Bọn gia đinh rối rít nhận lệnh, tên dẫn đầu xông tới bị Bạch Cảnh Trần đá văng ra đất, ngã thành một đống, tức giận đứng dậy.
“Ơ, tên tiểu súc sinh này…”
Hai người chia nhau ra vặn cánh tay của Bạch Cảnh Trần, Bạch Cảnh Trần liên tục đấm đá họ, mặc dù không khỏe bằng, nhưng cũng đánh bọn họ bầm tím mặt mũi.
“Hai người nữa đến giúp đi!”
Phải mất bốn người cùng nhau hợp sức mới ấn được Bạch Cảnh Trần xuống đất.
Y bị giẫm lên lưng, ngã nhào xuống, dán mặt lên phiến đá xanh.
Thái Tuế nhìn thấy y bị đánh, lập tức trở nên hung hãn, đôi mắt xanh lóe lên, bén nhạy dị thường, nó cắn lên cổ một tên gia đinh.
“Thái Tuế, đừng!”
Bạch Cảnh Trần hét lên.
Kỹ năng săn của dã thú là một đòn giết chết con mồi, một khi cắn vào cổ là tuyệt đối sẽ không nhả ra.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-y/3594533/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.