Editor: Vĩnh Nhi – Beta: Linh Nhi
***
Quân Nguyên Thần chủ động nhắc đến việc đổi chỗ ở cho Bạch Cảnh Trần.
Đó là một gian Mộc Hương Thủy Tạ ở giữa chủ viện và vườn hoa.
“Tại sao lại gọi là Mộc Hương Thủy Tạ?” Bạch Cảnh Trần hỏi.
Quân Nguyên Thần mở song cửa sổ, bên ngoài có vài cây phong, lá rơi xuống ao, mấy con cá chép đủ màu sắc đuổi theo giành đồ ăn, thấy là lá cây thì thất vọng tản đi.
“Bởi vì phía sau nhà trồng đầy hoa mộc hương*. Đợi đến tháng tư năm sau hoa sẽ nở rộ, cánh hoa bị gió thổi qua, rải khắp hồ sen, ngồi ở đây đánh đàn đọc sách là thoải mái nhất.”
(*) Tên tiếng Anh là Rosa Banksiae: tên thường gọi hoa Mộc Hương, Hường mân côi, Kim ngân Nữ, là một loài thực vật có hoa thuộc họ hoa hồng Rosaceae, có nguồn gốc từ miền Trung và miền Tây Trung Quốc, ở các tỉnh Cam Túc, Quý Châu, Hà Nam, Hồ Bắc, Giang Tô, Tứ Xuyên và Vân Nam. Mùi thơm nhẹ như hoa Violet, thường nở vào tháng 3, 4. Có màu trắng và màu vàng.
Ý nghĩa của loài hoa này là: Kẻ giam giữ tình yêu, hương hoa nồng nàn hơn, nghĩa là em đã trở thành tù nhân của anh.
Lúc này Bạch Cảnh Trần vẫn chưa biết ý nghĩa của hoa mộc hương.
Sau đó biết được, chỉ có thể tự giễu một tiếng: “Đúng là hợp với tình hình.”
“Cảnh Trần, đến lượt ngươi.”
Bạch Cảnh Trần nhặt một viên màu trắng, đặt lên bàn cờ.
“Sai rồi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-y/3594518/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.