Editor: Vĩnh Nhi – Beta: Linh Nhi
***
Bạch Cảnh Trần lắc đầu, lấy lại tỉnh táo.
“Không sao, trong thành cũng không có gì thú vị.” Y khẽ nói.
Quân Nguyên Thần thấy bộ dạng chán nản của y, bỗng nhiên lo lắng.
Chẳng trách y không muốn vào trong thành. Bởi vì thế nhân không tiếp nhận y, chịu nhiều bắt nạt và sỉ nhục như vậy, y không dám vào thành.
“Cảnh Trần……” Quân Nguyên Thần gọi tên y.
Bạch Cảnh Trần ngẩng đầu quét sạch vẻ mù mờ.
“Chùa Tĩnh An chơi vui hơn ở trong thành!”
Quân Nguyên Thần cũng cười, nói: “Thật sao?”
Bạch Cảnh Trần kéo tay hắn, bừng bừng hứng thú đi về phía trước.
Quân Nguyên Thần nhìn bóng lưng phập phồng nhanh nhẹn của y, vừa nghe y nói.
“Đúng vậy, ở đây cũng không ít người. Vào mỗi ngày lễ hội, có rất nhiều nam nữ tín đồ đến chùa Tĩnh An thắp hương bái Phật, cực kỳ náo nhiệt! Ta biết rõ nơi này!”
Bạch Cảnh Trần trước kia không có nơi nào để đi, liền đến chùa Tĩnh An.
Bởi vì e ngại trước Phật Tổ, người khác mặc dù chán ghét y cũng sẽ không biểu hiện ra ngoài.
“Ta nói ngươi biết, bồ tát ở chùa Tĩnh An rất linh nghiệm! Thật đấy!” Bạch Cảnh Trần nắm tay hắn đi vào cửa, “Ngươi xem, có nhiều người như vậy, ta nói không sai chứ?”
Quả nhiên trong chùa có rất nhiều người, già trẻ không thiếu, nhưng phần lớn là trai thanh nữ tú trẻ tuổi, tốp năm tốp ba, ai đấy vui vẻ cầu phúc.
Những ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-y/3594508/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.