Nó và nhỏ bước vào nhà, khóa cửa cẩn thận, ngồi phịch xuống ghế sô pha, cả hai đều mệt mỏi vì xách nhiều đồ, nó sau khi hớp ngụm nước, lấy lại được hơi thở đều đặn, thì đứng dậy, tay xách hai ba túi đồ:
-Mình xuống bếp làm đồ ăn_nó nói giọng có vẻ dịu nhẹ hơn mọi khi
Mình giúp bạn_nhỏ nói với vẻ hào hứng. Thế là cả nó và nhỏ cùng vào căn phòng bếp thoáng mát. Sạch sẽ, nhỏ không thể nào rời mắt được khỏi kiến trúc ngôi nhà, tuy đơn giản nhưng rất tinh xảo, thức tỉnh bằng tiếng gọi của nó với mình:
-Này, hôm nay mình nấu món cơm cà ri nha, mình phải đi tắm tí, bạn chuẩn bị dùm mình được chứ_nó bước lên bậc thang rồi quay lại hỏi nhỏ
-Okie, món tủ của mình, bạn đừng lo_nhỏ nói bàn tay tạo thành chữ ok
-Tao biết là mày còn thích mà_nó nghĩ rồi bước vào phòng, còn nhỏ thì ở dưới nhà chuẩn bị thực phẩm
10 phút sau, từ cửa phòng nó mở ra, một thân ảnh xinh đẹp, khuôn mặt trắng hồng, môi đỏ mọng, xinh đẹp, mái tóc dài mượt còn hơi nước bốc lên, mang trên mình bộ váy trắng nhẹ, nó bước xuống nhà bếp, đứng trước mặt nhỏ đang lắp bắp
-Ơ, cậu, cậu là, là Tố Băng sao, sao cậu lại ở đây, chẳng phải đây là nhà của Ngọc Băng sao_nhỏ hỏi hết câu này tới câu khác trong sự kinh ngạc
-Không nhận ra giọng nói này sao_nó nói
-Bạn cũng là Tố Băng mà cũng là Ngọc Băng?_nhỏ hỏi nó, tâm trạng chưa hết kinh ngạc
-Đúng, muốn tớ tồn tại thì cậu không nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-xi-lanh-lung/66785/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.