“Thiếu chủ, người xác định muốn làm như vậy sao?” Giọng nói già nua vang lêntừ trong sài phòng. “Đúng, để phục triều thì làm gì cũng đáng, huống hồchỉ là vài cọng tóc! Ông mau cạo đi!” Âm thanh già nua hít một hơi tỏ vẻ bi thương, từ từ vung con dao nhỏtrong tay lên, từng sợi tóc đen chậm rãi rơi xuống, một hòa thượng mỹnam tử ngang trời xuất thế ra đời.
Bên ngoài sài phòng, hai ánh mắt chăm chú lặng lẽ nhìn thấy tất cả.
“Không thể tượng tưởng nổi mỹ nam tử lại quy y như thế.” Hiện giờ ta đang đứng tại chỗ mà vị thiếu chủ vừaquy y, nhặt lấy tóc rơi vương vãi trên mặt đất, tóc này không thể lãngphí thế được, ha ha…đột nhiên ta nghĩ tới một điều!
“Tiểu phương trượng, cậu lấy tóc này để làm gì?” Ngũ sư huynh đưa tay lên gãi gãi cái đầu trọc, nhìn ta đầy khó hiểu.
“Hì hì, anh không biết chứ, tóc này rất có công dụng đấy, sau này anh sẽ rõ ngay thôi.”
Nhìn thấy nụ cười cáo già của ta, cả người ngũ sư huynh run lên, nụcười đó chỉ có khi tiểu phương trượng muốn làm chuyện xấu thôi, lắc đầuliên tục, không biết ai lại xui xẻo rồi.
………………..
“Keng…keng…keng…” Tiếng chuông lớn vang lên, điều này chứng tỏ là có chuyện lớn xảy ra, chuyện lớn đó là gì, chính là…..ăn cơm!
Người đầu tiên tới đúng giờ nhất là Đông Phương Bất Bại và tứ sư huynh, ta tới nơi đã thấy thức ăn bay qua bay lại, a……..các người cho là đangchơi ném đĩa sao, nếu không cẩn thận thì tất cả món ăn trên bàn đều trởthành son của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-nu-tung-hoanh-thien-ha/1615278/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.