Trên đại điện….Hoàng thượng ngồi ở vị trí cao nhất trên ngai vàng, vẻ mặt hơi phẫn nộ. Đám thần tử ai nấy đều hoảng hốt lo sợ, bốn mắt nhìn nhau xem ai cócách để Hoàng thượng nguôi giận hay không, nhưng đều không dám nói lờinào, sợ mở miệng sẽ lập tức bị lôi ra chém đầu.
“Các thần tử của trẫm, bình thưởng chẳng phải các khanh nói rất nhiềuđó sao? Sao giờ lại không nói câu nào vậy? Hay là lưỡi của các khanh bịhỏng rồi, có cần trẫm giúp các khanh cắt ra nhìn cho rõ không?” Rốt cuộc Hoàng thượng cũng mở miệng, nhưng lời nói ra thật kinh khủng.
“Hoàng thượng! Thần vô dụng không thể giúp Hoàng thượng giải trừ phiềnnão trong lòng, mong Hoàng thượng chấp thuận cho vi thần từ quan!” Mộtvị đại thần tuổi đã cao dẫn đầu nói, đám quan lại khác liền bắt chướctheo.
“Hoàng thượng, vi thần cũng vậy, mong Hoàng thượng chấp thuận!” Mọi người quỳ xuống.
“Hoàng thượng, thần cũng vậy”.
“Hoàng thượng, tuổi tác thần đã cao, mong chấp thuận cho vi thần từquan!” Trước tiên là ba quỳ chín lạy, sau đó cúi rạp đầu xuống đất.
Ồ…lợi hại quá…quả là gừng càng già càng cay, đám thần tử nhất tề nghĩ như vậy…
Hì hì…lớp trẻ học theo bậc lão thành…lão gian thần cười xảo quyệt…
Trước hết nghĩ ra được mỗi cách này, nhưng chỉ chắp tay, nhìn Hoàngthượng, trong lòng cảm thấy hối hận, sao ta lại nghĩ tới việc nằm úptrên mặt đất chứ, trông ánh mắt như đang bốc hỏa của Hoàng thượng, người đầu tiên chết cháy chính là ta…
“Đúng là ái khanh của trẫm, chỉ muốn một người trong số các khanh tớiLan Nhược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-nu-tung-hoanh-thien-ha/1615271/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.