“Ân ân, hiện giờ mọi người bên ngoài đang truy lùng người, hơn nữa ba ngàynay Hoàng thượng còn phái quan binh lục soát trong thành, người cũngkhông thể ở nhà ta lâu được.” Ân ân?? Ta nhìn nàng với vẻ mặt kinh ngạc, khẳng định đúng là nàng đang nhìn ta để nói. Thôi xong!! Ân ân thì ân ân vậy, dù sao ta bị ngườikhác tự ý đổi tên cũng không phải là lần đầu tiên, còn đỡ hơn là cái từ‘Ân’……’Mẫu’ đó…hai chữ ấy không thể nói cùng nhau được, nếu không ta sẽcắn lưỡi mất.
“Vậy làm sao bây giờ? Chính tôi cũng không biết phải trốn ở đâu?..”Thật là phiền! Người ta ai chả muốn nổi danh, ví như ‘nổi danh’ như taấy! (Tuy rằng chẳng có gì tốt đẹp cả!) Bộ dạng ‘đẹp đẽ’ như thế (cả ngày hôm nay đã nếm đủ màu sắc từ sáng tới tối) ngày nào cũng bị người ta‘đuổi’ (Giết! Tôi nói chuyện, tác giả nhiều miệng thế làm gì hả?. [Tácgiả:] tôi là đang giải thích rõ hàm nghĩa chân thật mà, để các độc giảkhông hiểu lầm!.. [Ta:] Để họ tưởng tượng tôi đẹp thì có gì không tốt?Vậy bọn họ sẽ đọc nhiều hơn. [Tác giả:] Đúng á! [Ta:] Cho nên tôi nóichuyện thì mi đừng chen vào. [Tác giả liên tục gật đầu]
“Thật ra ta biết một chỗ có thể ẩn náu rất an toàn.” Mã đại hán vui vẻ nói.
“Ở đâu? Sao ông không nói sớm!” Hại ta đang nghĩ chỗ trốn, nghĩ tới vỡ cả đầu ra.
“Ha ha…có thì có, nhưng sợ cô không dám vào thôi…” Mã đại hán nhìn ta với vẻ gian tà.
“Giờ còn là lúc nào nữa? Để bảo toàn tính mạng ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-nu-tung-hoanh-thien-ha/1615269/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.