“Bẩm hoàng thượng, thích khách… Không tìm được ạ” Thống lĩnh quỳ xuống bẩm báo:
“Ừm… Trẫm biết rồi, khanh lui ra đi”.
“A, dạ….dạ”. Đứng dậy đi mà trong lòng cảm thấy nghi ngờ, sao HoàngThượng lại không trách tội hắn, nhưng có thể xác định bảo toàn tính mạng mới là điều quan trọng nhất.
Hoàng Thượng – Hoàng Thiên Long nhắm hai mắt nhớ lại tất cả mọi chuyệnxảy ra, trong làn hơi nước thấy người kia rất quen, rất quen.
Ha ha… Là “hắn” sao…
Nhớ lại lần đầu tiên nhìn thấy “hắn”, là lúc hắn đang trèo tường, khiđó trẫm đã sớm biết rằng người của thiên địa hội phái thích khách đến ám sát trẫm, nhưng bọn chúng rất thông minh, lại đi tùy tiện chọn một tênngoài đường.
Nhưng trẫm cũng rất tò mò không biết thích khách bọn họ phái tới như thế nào?
Cho nên đã sắp đặt người chờ sẵn, chờ đến khi chúng đến sẽ ra tay,nhưng thật sự lại làm trẫm thất vọng, cuối cùng dấy lên lòng hiếu kỳ của trẫm, không ngờ hắn còn cãi nhau với đồng bọn dưới bờ tường! Ha ha…”Sao bây giờ Hoàng thượng không giết hắn ạ?”
“Không, việc này để cho trẫm, các ngươi lui ra trước đi”
“Nhưng mà Hoàng Thượng, chuyện đó rất nguy hiểm”.
“Chẳng lẽ võ công của trẫm đối phó một tên thích khách nho nhỏ cũng không được chắc?”
“Dạ không, thần không có ý đó, thần…” Chỉ là lo lắng cho an nguy của hoàng thượng.
“Đủ rồi, đi ra!”
“Dạ….”
=========================
“A….đau quá!”
Ha ha… Rốt cuộc cũng nhảy xuống, lại còn la lớn tiếng như vậy, không sợ bị người khác phát hiện ra sao? Trẫm lớn như vậy nhưng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-nu-tung-hoanh-thien-ha/1615237/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.