Cuối cùng cũng đưa được công chúa lên bờ. Biết làm sao giờ? Cô ta đã ngất mất rồi.
“Trời, không xong rồi, công chúa không thở nữa”.
“A, công chúa sẽ không phải là chết đó chứ, hu hu…”
Một đám người khóc lóc như cha chết, hừ, “Tránh ra, để tôi xem”. ta đẩy bọn họ ra.
Trước tiên dùng tai nghe nhịp thở của nàng, làm sao bây giờ… hình nhưkhông thở, dùng cách gì cấp cứu bây giờ, đúng rồi, hô hấp nhân tạo. Talàm theo đúng như trong tivi, trước tiên bịt mũi nàng sau đó dùng miệngthổi khí vào miệng, một lần hai lần, “Khụ…khụ……………khụ…”
“Cảm tạ trời đất, công chúa đã tỉnh rồi”
Ta cũng thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên “Bốp…” Nào ngờ công chúa kia tỉnh lại đã lập tức giáng cho ta một cái tát rõ đau.
“Sao tự nhiên cô lại đánh người thế hả?” Ta tức giận đứng phắt dậy.
“Đồ cẩu nô tài dám khinh bạc bản công chúa”
“Khinh bạc? Tôi cứu cô đó!” công chúa này quả nhiên chó cắn Lữ Đồng Tân, không nhìn ra được ý tốt của ta.
(sự tích: Sau khi Lữ Đồng Tân thành tiên, một ngày đi qua sông thấy một người chết đuối. Ông ta liền vớt lên, giết một con chó, lấy tim thayvào cứu người đó. Người đó sống lại lại mắng “Ta đang muốn chết, ông cứu ta làm gì?”.
Rồi ông lại lấy bùn đất nặn ra tim phổi bỏ vào bụng chó. Con chó sống lại lại cắn Lữ Đồng Tân)
“Thế này là sao? Trẫm nghe nói hoàng muội ngã xuống nước?”
“Hoàng huynh, là nô tài này vừa mới khinh bạc muội” Đồ cẩu công chúakia vừa nhìn thấy Hoàng thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-nu-tung-hoanh-thien-ha/1615229/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.