Đêm khuya, dưới ánh trăng chiếu rọi,tiểu Cốc Nhược Vũ mở lớn đôi mắt tròn, nhìn cảnh sắc chung quanh nhanhchóng biến đổi khi di chuyển. Mà chính nó lại được Phượng Hiên ôm, haicánh tay quấn quanh cổ của hắn, đầu nhỏ tựa vào trên vai hắn.
Phượng Hiêncùng Phượng Tiêu hai người thi triển khinh công, nghĩ muốn đi nhanh vềnhanh. Nhưng ở trên đường đổi tới, đổi lui quá mệt mỏi. Phượng Hiên ngại đường xá quá xa như vậy, cho nên còn chưa rời khỏi chủ trạch ở Phượngphủ bao lâu, lòng bàn chân của hắn nhún một cái, nhảy lên nóc nhà, nhẹnhàng mà đi tắt ở phía trên. Phượng Tiêu tất nhiên là đi theo.
Cảnh sắc bên cạnh đột nhiên chuyển đếndưới chân, đầu nhỏ của tiểu Cốc Nhược Vũ rời khỏi bả vai của PhượngHiên, dùng sức trừng mắt nhìn phía dưới.
“Hiên ca ca!” Bé nhịn không được đặt câu hỏi.
“Uhm? Lạnh phải không?” Phượng Hiên mắtliếc bảo bối trong lòng. Nghĩ rằng ban đêm lạnh, để chuyển bé lại tránhgió không bị cảm. Chân hắn vẫn chưa ngừng, một tay ôm chặt tiểu CốcNhược Vũ, một tay đưa ra giúp bé kéo lại cái áo choàng trên người. Cuốicùng ra hiệu bảo bé buông hai cánh tay ra, nắm lấy quần áo ở ngực hắn.Sau đó dùng áo choàng nhỏ bọc lại thật kín, chỉ lộ ra cái đầu nhỏ ở bênngoài.
“Không lạnh”. Thuận theo chỉ thị củaPhượng Hiên làm, nhưng đầu nhỏ vẫn lắc lắc, tỏ vẻ bé có việc khác “Hiênca ca, nhà đều ở dưới!” Một cánh tay giãy kéo áo choàng ra, ngón tay útchỉ xuống phía dưới.
“Uhm.”
“Chúng ta giống chim nhỏ” Ánh mắt chớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-nu-den-khien-hoa-thuy-yeu/3073787/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.