Edit: Tiếu Ngu Ngốc
Beta: ss gau5555
Hai con mắt trắng đen rõ ràng chuyểnđộng nhanh như chớp, Phượng Hiên cười có chút giống như kẻ trộm. Trongđầu bắt đầu bảy quẹo, tám rẽ mà chuẩn bị mang tiểu oa nhi trong lòng vềnhà.
Lấy khoá vàng từ trong tay Phượng Hiêncầm lại, tiểu Cốc Nhược Vũ một lần nữa mang nó vào, đem nó nhét về trong cổ áo, sau đó lại bắt đầu giãy dụa muốn xuống dưới.
Phượng Hiênnhìn nó, trừng mắt nhìn, điều thứ nhất của quy tắc gạt người: nhất địnhphải thân thiết, thân thiết, tiếp tục thân thiết, làm cho mục tiêu bịbắt cóc buông lỏng cảnh giác, trăm triệu lần không nghĩ là bị ép buộc.Đương nhiên, điều cảnh giới cao nhất này chính là để mục tiêu có ý nghĩthành người một nhà.
Lúc này, Phượng Hiên thuận theo tâm ýcủa tiểu Cốc Nhược Vũ đưa nó đứng xuống. Chỉ thấy thiên hạ nho nhỏ vừađứng tốt, liền duỗi thẳng cánh tay, ngửa đầu, muốn đem túi hạt dẻ trong tay kia vốn là của Phượng Hiên đưa cho nó trả lại cho hắn.
Phượng Hiên nhận lại hạt dẻ, tiểu CốcNhược Vũ liền lập tức chạy đến phố đối diện. Nó trở lại nơi ban đầu cùng Mai Phương tách ra, lại nhu thuận ngồi xuống, thành thành thật thật dựa theo lời mẫu thuân từng dạy, một khi bị lạc người nhà, nhất định phải ở nguyên tại chỗ chờ, để cho bọn họ tìm được nó. Nó đi qua, Phượng Hiêncũng đi theo phía sau nó, cuối cùng ngồi xuống bên người nó.
“Đại ca ca, huynh vì sao cũng ngồi ở chỗ này? Cũng chờ người nhà hả??” Phát hiện đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-nu-den-khien-hoa-thuy-yeu/3073770/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.