Edit: Tiếu Ngu Ngốc
Beta: ss gau5555
Từ xa xa, cách chính sảnh của Hương Uyển khoảng chục bước chân Phượng TrọngNamđã nghe thấy có tiếng gào từ bên trong truyền ra. Dĩ nhiên làthanh âm của con trưởng Phượng Thiếu Vân. Điều này không khỏi làm chosắc mặt hắn trầm xuống. Giờ là thời điểm đang trực trong cung, đứa nhỏnày chạy về đây làm cái gì!? Còn rống tiếng kêu to, cũng không sợ hạnhân chế giễu.
Thật là, sao đứa con lớn này không thểgiống như tiểu tử Phượng Hiên kia chứ, cho tới bây giờ làm cho người tanhìn không ra cảm xúc gì? Lúc hắn đến cửa phòng, thì thanh âm của củahai người con trai đều đang thành thành thật thật, mà Lâm Thu Sương vẻmặt tươi cười, vội vàng đứng dậy nghênh đón, ôn nhu lời nói nhỏ nhẹ nói :
“Ngài đã trở lại a!”
Phượng TrọngNam”Uh” một tiếng rồi đi đến ghế trên ngồi xuống. Đầutiên là nhìn chằm chằm Phượng Thiếu Xuyên, cho đến khi trong lòng hắncảm thấy sợ hãi, mới lên tiếng nói:
“Con còn biết trở về! Chính sự không làm, cả ngày chui vào trong đống son phấn ra không được, con như vậy, làm thế nào để giúp ca ca mình!”.Hắn nhìn Phượng Thiếu Xuyên cúi đầu không nói, tiếp lời “Con quay vềphòng mình đi, những ngày tới không cho phép xuất phủ, hãy tự mình xemlại cho ta!”
“Dạ!” Phượng Thiếu Xuyên một chút cũng không dám lên tiếng tranhluận, bỏ trốn mất dạng giống như rời đi. Kế tiếp Phượng TrọngNamnhìn vềphía Phượng Thiếu Vân, lạnh lùng nói:
“Vừa rồi con rốt cuộc vì chuyện gì mà lớn tiếng như vậy? Không phảiđã dạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-nu-den-khien-hoa-thuy-yeu/3073753/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.