Edit: Hạ Vũ
Beta: Thiên Lam
Hai người đã rời khỏi nơi đó, Phượng Hiên thì bị đứng ở lại đấy ngẩnngơ thất thần trong chốc lát, tuy rằng trong tay hắn cầm theo vài túiquà lớn, nhưng giờ phút này, hắn lại cảm thấy trống rỗng, có loại cảmgiác mất mát, bảo bối bị người khác đoạt đi, trong lòng vô cùng buồnbực. Bất quá, hắn lại lập tức an ủi chính mình, thầm nghĩ rằng dù saocũng là người hầu của nơi này, đợi lát nữa bảo quản gia cho người tìm họ là được, ngày mai khi quay về Kiền Đô (*) mang một nhà bọn họ theo, như vậy về sau hắn vẫn có thể nhìn thấy tiểu oa nhi đáng yêu kia lớn lên.
*Kiền Đô 乾都 : Kiền hay Càn (quẻ càn) tiêu biểu cho trời đất trong bát quái, là cái tượng lớn nhất như trời. Như vua, nên gọi tượng trời là kiền tượng, quyền vua gọi là kiền cương ; Đô: thủ đô. Bạn nghĩ “Kiền Đô” là nơi thể hiện quyền lực của vua, là tên của Thủ Đô, bạn giữ nguyên văn ko đụng chạm đến >’’
Hắn vừa nghĩ như vậy, tâm tình cũng tốt phần nào, cầm theo túi lớntúi nhỏ gì đó trở về Thu viện, còn chưa kịp bảo Phượng Tiêu tìm quản gia lại đây, chợt nghe thấy hắn có việc cần bẩm báo không để ý chuyện vừanghĩ đến: Đại thiếu gia Phượng Thiếu Vân bị thương cũng đến đây.
Phượng Hiên đem đồ vật này nọ đưa cho Phượng Tiêu sau đó, đôi mắt mởto nhìn hắn, giọng nói bất mãn hỏi han: “Hắn tới làm gì ? Hắn không phải bị thương sao ?”
“Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-nu-den-khien-hoa-thuy-yeu/3073744/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.