Chương trước
Chương sau
Tôi làm thêm ở 1 quán nước có tên "Bình Minh". Hôm nay khách hàng không đông nhưng lại vô cùng mệt mỏi.

Đang lúc rảnh rỗi điện thoại tôi vang lên, là anh 2 tôi gọi.

- Blo?

- Em gái cưng hả, anh đang dẫn bạn gái đi chơi, lát qua quán em uống nước, nhớ tính tiền rẻ 1 chút nhé.

- Xin lỗi anh gọi lộn số rồi

Tôi phũ phàng cúp máy. Gì chứ, tính lợi dụng tôi? Mơ hả?

"tinh!"

- Chị gái!!!!_Duy Long bỗng chạy sồng sộc vào quán và hét lên khiến khách hàng chú ý. Thằng khốn, mày làm ảnh hưởng đến tiền đồ của chị đó A!!!!

- "Stop!"

Tôi chặn nó.

- Chị gái, cứu em!

Chưa kịp nói gì, sau khi Duy Long nấp sau lưng tôi, 1 cô gái khá nóng bỏng trong bộ đồ bó sát, gương mặt sắc sảo hừng hực khí lửa đi vào

- Hàn Duy Long khốn nạn anh! Mau ra đây cho tôi! Dám tán gái khi tôi tồng ngồng bên cạnh, có pải anh chán sống rồi không hả? hả? hả?_Ánh Chi hét lên, giọng cực kì có triển vọng nha. Chỉ là màng nhĩ của tôi bị ảnh hưởng không nhỏ, vội qát

- Mau vặn vo lum nhỏ lại giùm mau!!!

- A ha, cậu đó là Nguyệt, tên Duy Long đáng ghét trời đánh kia đâu, mau lôi hắn ra đây!!! Tớ muốn giết.....giết.....giết!!!

Ánh Chi trên tay cầm chiếc chổi vớ được ở ngoài quán, định giơ lên đánh mục tiêu phía sau tôi thì.....

"Vụt!"

1 bàn tay vững chãi đã nhanh chóng giữ cán chổi. Ánh Chi bị vặn ngược tay, đau quá mà buông ra, chiếc chổi bị thuần hóa bởi 1 anh chàng da ngăm đen nhưng có gương mặt vô cùng điển trai. và đó cũng là quản lí của quán Bình Minh này

- Muốn gây loạn?_Triệu Khánh lạnh lùng trừng mắt với Ánh Chi

Ánh Chi rụt cở hơi sợ. Tôi vội vã lên tiếng:"Xin lỗi anh quản lí, đó là bạn...."

- bạn nhóc? ồ, sao không nói sớm._Triệu Khánh bác bỏ vẻ mặt nghiêm trọng, thay vào đó là vẻ mặt rạng ngời chào đón

- Xin lỗi....xin lỗi đã gây phiền phức._Ánh Chi cúi người, phát hiện cái bóng phía sau tôi đang run run, lườm 1 cái.

- Có chuyện gì sao, *tôi túm cổ áo Duy Long lôi ra trước mặt Ánh Chi*, tùy em xử lí đây.

- Chị !!!!_Duy Long nước mắt lưng tròng

- Thanks cậu nha, thôi bye nhé, mai gặp._Ánh Chi lôi xềnh xệch Duy Long ra khỏi quán, trả lại cái không gian vốn yên tĩnh ban đầu.

Phải rồi, lát nữa ông anh tôi còn đến, chắc sớm bị đuổi việc quá.

- Nguyệt, nhóc vào nghỉ ngơi 1 chút, hôm nay vắng khách, nhìn nhóc có vẻ hơi mệt._Triệu Khách nói

- Ô dạ thôi ạ, em không sao, cảm ơn quản lí_Tôi mau chóng quay lại với công việc của mình.

Triệu Khánh quả nhiên đẹp trai phong độ quá đi. Nghe nói anh ý đỗ đại học j j đó nhưng vì đam mê bỏ vốn ra mở quán nước ở đầu đường, danh tiếng bay xa trở thành nổi bật. "Bình Minh" là tên gọi của sức sống mãnh liệt. Tôi khẽ nhìn trộm anh chào đón khách hàng, tiếc là tôi có Lâm Phong rồi không thì cũng bị anh chàng Triệu Khánh cuốn hút.

Tôi vả vả vào má mình cho tỉnh táo, tự nhủ: Phạm Như Nguyệt, mày nghĩ mày là ai chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.