Về đến nhà tôi thấy Thiên Lâm đang làm cơm trưa, tôi đi đến hí hửng nói.
- Thiên Lâm, trưa nay ăn gì vậy, xong chưa, tôi đói meo bụng rồi.
Thiên Lâm đeo chiếc tạp đề màu cam, dáng vẻ thành thục rất đảm đang, quả nhiên ai làm vợ hắn là người hạnh phúc nhất thế gian.
- Sắp xong rồi, chỉ là vài món bình dân._Thiên Lâm đặt đĩa rau sào lên bàn, hương thơm ngút trời khiến bụng ai đó réo lên ầm ĩ, Thiên Lâm mỉm cười hiểu ý:"Mau lên thay quần áo, rửa chân tay sạch sẽ xuống dùng cơm."
- Nè, Gà Đực, anh đang học cách làm 1 bà mẹ đấy hả?_Tôi ngẩn người
"Bốp"
"Oái"
- Gà Đực, anh dám lấy đũa đánh tôi?_Tôi đau đớn ôm đầu, ấm ức cầm cây chổi đuổi theo Thiên Lâm. Thiên Lâm không ngu, toán bỏ chạy. Cuộc đua vũ trang giữa 1 nam 1 nữ lại xảy ra, đồ đạc tung tóe, thức ăn theo đó bay loạn xạ mà chẳng ai để ý.
"hộc....hộc...."
- Đồ ngốc, cô...cô...._Thiên Lâm thở k ra hơi, nói ngắt ngửng.
- Gà Đực....thức ăn...._Tôi trơ mắt nhìn thức ăn còn bốc hơi nóng hổi vương vãi trên sàn nhà, lạc lõng.
- Chúng ta ra ngoài ăn._Thiên Lâm mệt mỏi nói, anh tháo tạp đề ra rồi đi rửa tay. Tôi thấy có chút hối hận, bao nhiêu nhiệt huyết anh ta nấu đã bị tôi phá banh rồi.
Quán ăn chúng tôi định đến là quán ăn bình dân gần nhà. Ở đây có cơm rang rất ngon, có cả tên riêng là "Tứ Hảo", ý nghĩa của nó là 4 anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-nhung-ket-cau-no-dep-vi-vay-anh-van-yeu-em-v-a/2446390/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.