"kính koong.....kính koong"
Tôi nhìn đồng hồ, chết cha, anh hai tôi đến rồi.
Tôi quay sang Thiên Lâm:"Tôi ra mở cửa, là anh hai tôi đó."
Thiên Lâm gật đầu, tự mình thu dọn đống đồ khám bệnh tại nhà.
"Hey baby....I miss you"
Phạm Minh Triệt đi vào, vẫn là bộ quần áo thể thao màu sáng, vali và cặp kính râm thời thượng.
Tôi nghén nôn mửa vì câu nói của anh hai, kìm nén nói:"Trong nhà có bạn em, là Thiên Lâm, anh nhớ cậu ấy chứ?"
- Ồ, cậu bạn trai...à k bạn của em hả, nhớ chứ_Triệt đi vào, anh tháo kính râm đi đến chỗ Thiên Lâm.
- Chào em.
Thiên Lâm lễ phép đáp nhưng ánh mắt có chút lạnh lùng:"Vâng chào anh."
- Em vẫn thuê nhà ở đây hả?_Triệt hỏi khi thấy Thiên Lâm mặc đồ bệnh nhân nhưng khá giống đồ ngủ, tưởng anh sống ở đây.
Tôi chen vào:"Không có, cậu ấy..."
- Vâng, em vẫn ở đây._Thiên Lâm đá văng câu nói của tôi rồi đáp Triệt. Triệt cũng k bận tâm nữa, anh hỏi tôi
- Sau này ở lại đây 1 tuần chơi với em, cho nên em dọn cho anh 1 phòng nhé.
- Ơ cái đó..._Tôi ngập ngừng, nhà có 2 phòng, 1 của tôi và 1 Thiên Lâm cũ, giờ Thiên Lâm quay lại, làm gì còn phòng chứa chứ. Ấy thế mà hay, để anh hai cuốn gói về cũng tốt.
Tuy nhiên tôi chưa nói câu gì Thiên Lâm đã nói:"Em k thích ngủ chung phòng với người lạ và đặc biệt là đàn ông, em sẽ nhường phòng cho anh."
- Ủa, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-nhung-ket-cau-no-dep-vi-vay-anh-van-yeu-em-v-a/2446384/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.