Sáng hôm sau
Ò...ó....o....o.....
- PHẠM NHƯ NGUYỆT, cô dạy ngay cho tôi, muốn muộn học hả???????????????
Thiên Lâm với giọng ca triển vọng hét lên trước cánh cửa màu trắng phòng tôi. Tôi tỉnh giấc, liếc nhìn đồng hồ....còn sớm mà. Tôi nhón chân xuống đất, vô nhà vệ sinh làm vscn r xuống phòng ăn
- Mới sáng sớm đã bị gà đực phá đám_Câu nói nho nhỏ của tôi bỗng bị ai kia nghe thấy, hậm hực quát
- Cô có phải là người k thế hả, ngủ như heo, k sợ thành heo nái mai sau ế chồng à?
- Yên tâm, điều này khỏi cần anh nói tôi cũng xác định r._Tôi bơ phờ đáp, mắt dán chặt vào mấy món điểm tâm thơm phức trên bàn :" NHìn mặt Gà Đực ngu ngu mà cũng biết nấu ăn à,đáng khâm phục đấy"
- Chuyện, tôi mà lại._Thiên Lâm nói xong mới biết là mình bị hớ liền quát to :" Ê, cô nói ai Gà Đực hả?"
- Là anh phủ nhận....tôi k liên can_Tôi ngồi xuống bàn ăn, nuốt nước bọt rồi khẽ nói :" Ăn được chưa?"
Thiên lâm thở dài :" Ăn mau còn đến trường"
- Kể cũng lạ, anh có xe đàng hoàng còn lo dạy sớm làm gì, mất công tôi phải dạy theo._Tôi ấm ức nói.
- Tôi chỉ là nghe nói số lần cô đi học muộn lên tới 2 con số nên đành miễn cưỡng giúp cô cải thiện_Lâm vừa ăn vừa nói. Tôi thoáng ngạc nhiên nhưng rồi cũng mỉm cười ăn nốt bữa sáng. Giờ mới nhớ, lâu lắm r tôi k ăn sáng ở nhà, toàn đến căn - teen trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-nhung-ket-cau-no-dep-vi-vay-anh-van-yeu-em-v-a/2446343/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.